Sau khi Trân Thương tan tâm, không thể ở cùng Tân Tiểu Liếm lãng mạn rồi, vội vã tới Đông Đại Nhất Viện ngoại khoa tim.
Tần liếm cho lên Wechat gửi qua một câu:
- Không cho phép dụ dỗ bác sĩ nữ!
Trần Thương xấu hổ, trực giác của phụ nữ đều chuẩn như vậy à?
Lại nói, anh chỉ muốn dọa giáo sư nữ mà thôi!
Trân Thương cảm giác ý nghĩ của mình rất đơn thuần, tư tưởng cực kỳ thuần túy, linh hồn cũng cực kỳ thuần khiết!
Nói “Dụ dỗ” khẳng định là không thích hợp.
Bỏ ra mười phút, Trần Thương đi tới ngoại khoa tim Đông Đại Nhất Viện.
Vốn dĩ cho rằng giao sư Mạnh sẽ không vui, thế nhưng khi tới nơi rồi, Mạnh Hi chỉ thản nhiên cười nói:
- Đến rồi à!
Trần Thương sững sờ, lập tức gật đầu, còn hơi không thích ứng... Chỉ có thể ngượng ngùng cười một tiếng:
- Cái này...giáo sư Mạnh, gần đây hơi nhiều việc, hôm qua...
Mạnh Hi lắc đầu, cười nói ra:
- Không có chuyện gì.
Mạnh Hi mặc dù ở học viện Karolinska cũng đã làm trợ giảng, thế nhưng mà đối iệc đơn độc dẫn dắt một nghiên cứu sinh, vẫn cảm giác hơi áp lực, mà lại là mang một người có thiên phú còn nguyện ý cố gắng nghiên cứu sinh!
Nhưng mà... Bất luận nói thế nào, khí thế lên không thể sợ, phải có cái loại tư thái làm gương sáng cho người khác kia.
Cô cảm thấy đối với đãi Trần Thương hẳn là thêm mấy phần bao dung, tốt nhất có thể thể hiện ra sự uy nghiêm của giảng viên, hơn nữa lại có thể không mất sự quan tâm.
Thật là khó...
Ai có thể không có lần thứ nhất, mò đá qua sông thì tốt, nghĩ tới đây, Mạnh Hi cũng là thở dài.
Lại nói, làm gương sáng cho người khác, thuyết giáo giảng dạy giải thích nghỉ ngờ.
Chính mình nên tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, nhằm vào chỗ Trần Thương không biết cô trợ giúp giải thích nghi ngờ.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi quyết định cùng Trần Thương trao đổi thật tốt, nhìn xem Trần Thương đến tột cùng là muốn học tập cái gì:
- Tiểu Trần, ngươi đối với bản thân nghiên cứu sinh ba năm có quy hoạch gì?
Trần Thương hơi sững sờ, nghĩ tới nghĩ lui, nếu quả như thật có quy hoạch gì, chắc chắn là... Đem độ thiện cảm tăng lên tới 100, tiếp đó mỗi ngày tăng độ thiện cảm!
Nếu như cụ thể một chút, có thể mỗi ngày đều sẽ kinh hoàng giáo sư Mạnh.
Mạnh Hi nhìn Trần Thương không lên tiếng, trong lòng lập tức reo lên chuông cảnh báo!
Chẳng lẽ Trần Thương thật sự tin là mình cái gì cũng không dạy được à?
Đúng là khinh người quá đáng!
Quá coi thường người khác!
Nghĩ đến điều này, máu trong cơ thể Mạnh Hi lập tức sôi trào, cảm giác quần áo mình dường như đang siết chặt hơn!
Cô cảm thấy mình nên đưa hai tay ra trước mặt Trần Thương, để Trấn Thương thấy rõ được đẳng cấp thực sự của mình.
Ngay lúc thấy bóng dáng chủ nhiệm Mạnh xuất hiện, khuôn mặt Cát Hoài thay đổi, là một người độc thân ba mươi ba năm, anh cảm giác mình có chút không chịu nổi, phải biết rằng chủ nhiệm Mạnh vẫn luôn là nữ thần trong lòng Cát Hoài...
Mà khi hai tiến sĩ khác trông thấy thế, trong một giây thoáng qua họ bỗng nhiên cảm giác được tăng ca thật ra cũng rất tốt!
Vào giờ phút này, bỗng nhiên bọn họ hiểu vì sao Cát Hoài luôn làm thêm giờ mỗi ngày!
Tăng ca ngoài giờ thật là tốt!
Thì ra tăng ca thật sự có lợi!