Cung Đại Trân rời khỏi bệnh viện chỉnh hình, qua một hồi lâu mới lấy điện thoại ra bấm cho An Tĩnh
Lúc này, An Tĩnh lo lắng bất an, chờ đợi điện thoại của lão sư.
Từ khi sinh nhật lão sư lần trước, An Tĩnh vô tình hay cố ý tiết lộ tin tức vẽ Trần Thương, thậm chí ở trước mặt sư huynh đệ, sư tỷ sư muội một đám người nói xấu Trần Thương.
An Tĩnh không có ấn tượng tốt gì đối với Trăn Thương, từ lần trước tại trong nhà Trịnh Quốc Đàm từng có giao phong.
Về sau, đối thủ cạnh tranh bệnh viện chỉnh hình Chí Tân càng phát triển hừng hực khí thế, điều này tự nhiên làm cho An Tĩnh có chút không thoải mái.
Cậu ta một người mới, bình thường phí chỉnh hình chỉ mười mấy vạn, chỉnh ngực lại dám lấy một trăm vạn, đây không phải nói đùa à?
Vì lẽ đó, vô tình hay cố ý tiết lộ chuyện này cho lão sư.
Chỉ là không ngờ thời gian một tháng qua đi lão sư thật đúng là đến rồi!
Còn tự mình đi nhìn Trần Thương phẫu thuật.
Cái này để trong lòng An Tĩnh mừng thầm còn có chút tiểu chờ mong.
Chờ lão sư vạch trăn bộ mặt thật của Trần Thương đi!
Đợi một ngày điện thoại rốt cục vang lên!
An Tĩnh vội vàng nhận điện thoại:
- Vâng? Lão sư, như thế nào đến bây giờ mới gọi điện thoại, tôi đã đặt trước đồ ăn ở sảnh Tinh Dương.
Cung Đại Trân thở dài, lúc này cô bà đặt trước vé xe lửa trong đêm về Kinh Đô.
Đối với An Tĩnh, sao có thể Cung Đại Trân không rõ cô nghĩ như thế nào?
Đơn giản chính là để cho mình chèn ép khí thế đối phương, tốt nhất có thể vạch trăn “bộ mặt thật” dối trá của Trần Thương, vạch trần sự thực lẫn lộn mà thôi Đối với học sinh của mình, bà hiểu rất rõ.
Đứa nhỏ An Tĩnh này, có năng lực là có, nhưng có chút quá tự đại, hơn nữa nhiều tiểu tâm tư, so với An Ny chị cô, kém không ít.
Nghe thấy điện thoại vang lên, Cung Đại Trân chậm rãi nói ra:
- An Tĩnh, tôi đã đặt xe lửa chạy trước buổi tối rồi, ngày mai còn có chuyện, nên không làm phiền các cô.
An Tĩnh nghe thấy lão sư nói như vậy, lập tức biến sắc:
- Lão sư... Không phiền phức... Bà nghỉ ngơi một. chút...
Cung Đại Trân chậm rãi nói ra:
- Không có chuyện gì, nói chuyện với tôi cũng đừng có khách khí, lão sư nói với cô mấy việc này.
- Thứ nhất, Trần Thương phẫu thuật bơm ngực làm tốt hơn tôi, cô cũng đừng có loạn hành động tiểu tâm tư.
- Thứ hai, hiện tại Trần Thương đề tổ thành viên khóa mới nhất của tôi, xếp hạng thứ ba, cũng là cố vấn, cô về sau làm việc gì cũng phải suy nghĩ thêm làm như' thế nào cho được,
- Thứ ba, làm thật tốt công việc của mình, không cần quản người khác, cô cùng chị cô An Ny học tập nhiều một chút.
- Cuối cùng, lão sư cũng hi vọng cô thật tốt.
Cúp điện thoại, Cung Đại Trân thở dài, hi vọng đứa bé An Tĩnh này có thể trưởng thành đi, người quá thuận theo cũng không phải chuyện tốt.
Làm lão sư, phê bình là phê bình, nhưng vẫn quan tâm.
Mà An Tĩnh để điện thoại xuống, trong đầu tràn đầy phức tạp cùng không thể tưởng tượng nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!