Anh không phải móc không nổi, mà anh cảm thấy, như mua thức ăn vậy, một củ khoai tây bán cho mình một ngàn vạn, đây không phải rao giá trên trời à?
Tề Sâm trực tiếp bất đắc dĩ:
- Anh nghèo đến điên rồi à! Một ngàn vạn, sao không cướp luôn đi?
Trần Thương nhìn Tê Sâm, anh biết rõ chính là người này vừa bắt đầu đã nói mình như vậy.
Tề Hướng Chính im lặng.
Một ngàn vạn cũng không phải một con số nhỏ.
Trần Thương cười cười, nhìn chẳm chằm Tề Sâm, tiếp tục nói:
- 1000 vạn không đủ, 2000 vạn!
Tề Sâm lập tức biến sắc:
- Anh con mẹ nó!
Tề Hướng Chính quay người chính là một bàn tay, trực tiếp đập ngã Tề Sâm trên mặt đất, lực rất mạnh!
- Mày con mẹ nó cam miệng cho lão tử!
Bay gio Te Hưong Chinh cung hieu, chinh la Te Sam lam cho Trần Thương tức giận.
Lúc này Trần Thương cười cũng không nói chuyện, anh không phải nhiều tiền
à?
Tiền có thể giải quyết tất cả à?
Anh dùng tiền thịt sẽ không đau à?
...
Theo một câu của Trần Thương, nháy mắt cả đám trở nên yên tĩnh lại!
Tất cả mọi người nhìn cham chẳm Trần Thương.
Từ Nhược Van có hơi không thể tin, cô như nhau cảm giác Trần Thương điên
rồi!
Anh cướp tiền đó à?
Một vết thương, anh muốn một ngàn vạn? Không đúng, hiện tại là hai ngàn vạn!
Cái này nhẹ nhàng ung dung một lát sau, có khi so sánh còn vượt qua doanh thu minh tinh tụi cô thu được, mà thậm chí lại là doanh thu của cả nửa năm, một năm.
Anh dựa vào cái gì?
Cung Đại Trân thì khoanh tay đứng nhìn, đi vào phòng phẫu thuật.
Chuyện này, không có bất cứ quan hệ nào với anh, nh có thể mời Trần Thương đến, cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Mà như là Tề Sâm nói như vậy, anh đã nói là hoạt động thương nghiệp, anh bỏ tiền anh làm việc, đó chính là vấn đề giá cả có thích hợp hay không.
Thậm chí, nghe thấy Trần Thương "Tùy tiện" như thế, Cung Đại Trân chẳng những không có phản cảm, ngược lại ... Hơi hưng phấn.
Te Sâm có thể tuy tiện nói với Trần Thương: Đây không phải là không đủ tiền
à?
Trần Thương dựa vào cái gì không thể hùng hồn nói: Đúng, chính là không đủ tiền!
Nghe những lời này, trong lòng Cung Đại Trân vậy mà thoải mái mấy phần, dù sao, trên bản chất cô vẫn nguyện ý đứng chung một chỗ với Trần Thương.
Trần Thương đồng ý đến đã cho mình đủ mặt mũi rồi!
Phải biết, liên hệ với những người này, ai sẽ không thấy tức giận chứ?
Lúc còn trẻ Cung Đại Trân cũng như thế.
Là sau khi lớn tuổi, địa vị cũng cao, cũng có rất ít người để mặt anh, nói trắng ra, hiện tại chỉ có thể nhìn tâm trạng và quan hệ.
Trần Thương như vậy, làm cho Cung Đại Trân cảm thấy rất thoai mái ?!
Ha ha!
Tuổi trẻ tài cao thật là tốt.
Cô cười cười, tiến vao bên trong phòng phẩu thuat, không còn tham dự chuyện này.
Trần Thương cũng không nói chuyện, chỉ nở một nụ cười hài hước nhìn thoáng qua Te Sâm.
Lúc này, Tề Sâm thật sự là cũng muốn sắp bị tức đến nổ tung rồi, rõ ràng là làm thịt người, sao cha lại đánh chính mình!
Cha bị não tàn à?
Nhìn không ra Trần Thương này rõ ràng đang muốn hố bọn họ à?
Sao Tề Hướng Chính lại không biết?
Thế nhưng biết thì làm cái gì?
Máu nóng trong lồng ngực Tề Hướng Chính cuồn cuộn, một luồng tức giận ở trong lồng ngực anh, tán đi không ra, kìm nén đến khó chịu lại cũng không thể tránh được!
Anh nhìn thoáng qua Trần Thương, bình phục một cái cảm xúc, phối cái khuôn mặt tươi cười:
- Bác sĩ Trần, anh nói đùa à?
Trần Thương nhìn Tê Hướng Chính, thu hồi khuôn mặt tươi cười, bình tĩnh nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!