Trần Thương sẽ chờ sau khi ý nghĩ của mình dần thành thục, lại ngồi xuống tâm sự thật tốt với Bốc Nhạc Sơn, cũng không phải là trong trường hợp này.
Bốc Nhạc Sơn nghe xong, lập tức gat đầu mim cười:
- Chờ mong ngày đó.
Nói thật, Trần Thương có thể được bọn Tôn Quảng Vũ họ khen ngợi như thế đã nói rõ năng lực của anh thật ra đã đủ để đưa tới sự coi trọng của đám người này.
Chờ sau khi đám người Bốc gia người mỗi người đi một ngả.
Trần Thương chuẩn bị rời đi, Lý Khải lại gọi lại Trần Thương:
- Bác sĩ Trần, không vội vã, vào trong văn phòng ngồi một chút, có một số việc muốn trò chuyện với cậu đây.
Trần Thương sững sờ:
- Tôi à?
Lý Khải cười gật đầu, những ngày này, anh nghe thấy cái tên "Trần Thương" này không ít, thế nhưng chủ yếu là nghe chủ nhiệm Vương Thông nói đến ngoại khoa Tim thôi.
Mỗi lần gặp Vương Thông lại nói liên miên lải nhải ngay tại bên tai Lý Khải nửa ngày.
Nói giáo sư Trần là nhân tài hiếm có, hiện tại chỉ là đang bồi dưỡng ở trung tâm cấp cứu, có điều là nhậm chức ở Tỉnh Nhị Viện tỉnh Đông Dương.
Người tài giỏi như thế Hiệp Hòa mình chắc chắn phải tranh thủ.
Còn nói một đống thứ lợi hại của Trần Thương.
Thật ra, nghe Vương Thông nói, Lý Khải cũng hơi ý động.
Bên này Lý Khải vẫn muốn tìm một cơ hội, gặp mặt Trần Thương, thuận tiện hiểu người này một chút.
Thế nhưng cuộc sống lại trùng hợp như vậy, không ngờ hôm nay sẽ gặp mặt theo phương thức như vậy.
Lý Khải nhìn Tôn Quảng Vũ:
- Chủ nhiệm Tôn, đi thôi, đi văn phòng của anh ngồi một chút. Bác sĩ Trần, cùng nhau ngồi chút không?
Trần Thương nhẹ gật đầu.
Tôn Quảng Vũ mang theo mọi người tới văn phòng chủ nhiệm khoa Ngoại tổng hợp.
Cùng đi còn có Thi Văn Ngạn.
Tiến đến sau đó, Tôn Quảng Vũ cười nói:
- Bác sĩ Trần, cái này cục trưởng Trương thật đúng là coi trọng đối với anh nha, cái nhân mạch này anh nhưng phải kinh doanh cho tốt, người ta mới năm mươi sáu tuổi, không chừng ngày nào đã làm quan to một phương.
Nghe thấy câu nói này, bỗng nhiên Trần Thương sửng sốt một chút.
Quan to một phương?
Cái này rất khó lường.
Tôn Quảng Vũ bất đắc dĩ nhìn Trần Thương nói:
- Cậu còn trẻ, kết giao thêm một số người, những thứ khác học y chúng ta không nói, nhân mạch vẫn tương đối dễ tích lũy.
- Cái này sau đó là trợ giúp rất lớn cho anh đấy!
- Có điều, du vậy, loại tiềm luc giong cuc truong Trương này, trợ giup cho anh có thể sẽ càng lớn, loại nhân vật này, cơ hội được nhận biết cũng không nhiều.
Tôn Quảng Vũ là nói thật.
Trần Thương cũng tán thành, dù sao cũng là quan to một phương, bản thân cũng nên nhận biết một cái.
Tốt nhất có thể thiết lập một nhóm ở trong Wechat: nhóm quan to một phương ...
Nghĩ tới đây, Trần Thương tranh thủ thời gian lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!