Tôn Quảng Vũ thản nhiên cười nói:
- Quay lại? Tôi vẫn chưa đi mà, tôi chỉ đi lấy ổ cứng di động một chút, ca phẫu thuật này tôi định sẽ trở về xem thật kỹ một chút, nghiên cứu một chút.
Sau khi nói xong, Tôn Quảng Vũ nói với Tần Duyệt:
- Tiểu Tần, đưa ổ cứng cho thầy.
Tôn Quảng Vũ cười đưa cho nhân viên công tác:
- Cảm phiền copy một phần.
Hà Chí Khiêm bất đắc dĩ cười nói:
- Nào, ngồi xuống cùng nhau thảo luận đi!
Tôn Quảng Vũ gật đầu:
- À đúng rồi, chủ nhiệm Hà, anh báo với chủ nhiệm Trần một tiếng, nói chờ sau khi làm phẫu thuật xong, muốn gặp mặt một chút.
Hà Chí Khiêm gật đầu cười nói:
- Được!
Hà Chí Khiêm lấy điện thoại ra soạn một cái tin nhắn rồi gửi đi.
Tần Duyệt cũng tranh thủ thời gian móc điện thoại ra.
Cô sợ Trần Thương lại từ chối thầy của mình, cái này quá lúng túng rồi ...
Cô vội vàng nói:
- Ông xã, Tôn Quảng Vũ là thầy của em, em cũng đi theo nữa, cứ gặp ông ấy một lần nhé! Cùng lắm thì ... Một cái!
Ừm, tin nhắn được gửi đi.
Trần Thương còn đang làm phẫu thuật, vừa vặn nghe thấy chuông tin nhắn kêu lên.
Y tá nhắc nhở:
- Bác sĩ Trần, chủ nhiệm Hà Chí Khiêm gửi Wechat.
Trần Thương gật đầu nói:
- Đọc một chút.
Bac sĩ Trần, Ton Quảng Vũ là chủ nhiệm ngoại khoa tổng hợp của Hiệp Hòa, đối với phẫu thuật đường tiêu hóa rất lợi hại, đối với việc xây dựng đường tiêu hóa cũng rất có nghiên cứu, ông ấy muốn cùng cậu gặp mặt, vui vẻ trò chuyện một chút, ông ấy đang ở phòng ban của chúng ta chờ cậu làm phẫu thuật xong, nếu cậu thấy thuận tiện, gặp mặt! Dù sao ... Tất cả mọi người đều muốn tới tham gia hội nghị Mayo.
Trần Thương gật đầu, đang muốn nói, y tá tiếp tục nói:
- Còn có một cái, Tần tiểu liếm?
Trần Thương vội vàng nói:
- Lấy tới, tôi đọc một chút.
Trần Thương cũng không dám để người khác xem!
Vạn nhất có lời riêng tư ngọt ngào gì, cái này không thích hợp.
Lấy tới xem, Trần Thương lập tức nhẹ nhàng thở ra, còn may không có để y tá đọc lên.
Nhưng mà, đọc tin nhắn, Trần Thương cười cười.
- Cô đè lại, tôi nói một câu.
Trần Thương khôi phục theo thứ tự.
Tôn Quảng Vũ lo sợ bất an như một đứa bé, sợ Trần Thương không tới gặp mình.
Không bao lâu, tin nhắn gửi tới.
Hà Chí Khiêm nhìn thấy câu thoại ngắn ngủi chỉ có 1 giây, lo lắng bất an.
Chẳng lẽ lại là từ chối à?
Sau khi mở, cẩn thận đặt ở bên tai, sợ đả kích đến Tôn Quảng Vũ.
- Được!
Nghe thấy được, Hà Chí Khiêm vội vàng nói:
- Được! Bác sĩ Trần đã đồng ý.
Tôn Quảng Vũ cũng vui vẻ cười, nhẹ nhàng thở ra.
Nếu lại bị từ chối, cũng quá mất mặt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!