Có điều, thiết thô lỗ vui vẻ cũng rất đơn giản, chính là một cái một bữa cơm vô cùng đơn giản đã có thể giải quyết.
Mười phút sau, thức ăn nhẹ ngoài xe theo đường quen đưa đến khoa cấp cứu của bệnh viện, Trần Thương mời khách, cố ý đưa cho lão Mã nhiều hơn hai miếng thịt heo.
Gần đây tại mò được không ít tiền ở ngoại khoa tim, mời lão Mã ăn một bữa cũng không có việc gì.
Lúc xế chiều, Trần Thương thong thả, ở phòng trực ban đánh cái ngủ gật.
Bị điện thoại đánh thức.
Lão Mã cũng bị đánh thức, nhìn thoáng qua Trần Thương:
- Ai vậy?
Trần Thương bất đắc dĩ nói:
- Dương Khiết.
Xem xét là Dương Khiết, lão Mã lập tức sửng sốt một chút:
- Lại có sữa? Nhanh đi mở cửa ...
- Nhìn không ra Dương Khiết này nha, không ngờ sữa thật đúng là sung túc!
Trần Thương bất đắc dĩ liếc mắt, nhận điện thoại.
- Alo? Chị Dương, chuyện gì thế?
Dương Khiết nghe thấy Trần Thương nhận điện thoại, lập tức hơi nóng nảy nói đến:
- Bác sĩ Trần, có người bạn của chị, cô ấy cũng là giống như chị, vừa mới sinh xong, đang thật tốt đột nhiên bắt đầu phát sốt.
- Chị đã nói cô ấy đến tìm cậu!
Trần Thương lập tức sửng sốt một chút:
- Sao lại tìm em ... Đúng rồi, em đang ở phòng trực ban, chị tới đi, gặp mặt rồi nói sau.
Trần Thương cảm thấy trong điện thoại cũng nói không rõ ràng, dứt khoát nói Dương Khiết đến phòng trực ban.
Lão Mã nhìn Trần Thương:
- Chuyện gì xảy ra?
Trần Thương bất đắc dĩ nói:
- Một người bạn của Dương Khiết bị bệnh, tới tìm tôi xem bệnh.
Lão Mã nghe xong, trong lòng lập tức không thoải mái.
- Như thế nao không tìm tôi? Tôi thế nhưng mà tổ trưởng tổ tiên phong đó!
Trong lòng lão Mã thật sự rất biệt khuất!
Anh phát hiện, khi chính mình ở chung với Trần Thương, tựa như căn bản không có cảm nhận được cảm giác vinh dự khi làm tổ trưởng và bác sĩ chủ nhiệm mang tới nữa rồi!
Điều này làm cho lão Mã thấy rất khó!
Trần Thương nhìn thấy lão Mã nói như vậy, bất đắc dĩ an ủi:
- Có thể là bởi vì tổ trưởng Mã anh tương đối bận rộn nha, Dương Khiết khẳng định cho rằng anh không có ở đây!
Lão Mã nghe xong, nhẹ gật đầu, khẳng định là như vậy.
Dù sao mình là chủ nhiệm Mã, tổ trưởng Mã ... Sao có thể đi so đo với một bác sĩ bồi dưỡng!
Anh cảm thấy, khẳng định Dương Khiết đã cho là mình đang không ở bệnh viện.
Không bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên, Trần Thương đứng dậy mở cửa.
Dương Khiết vội vàng đi vào, nhìn thấy Trần Thương và Mã Nguyệt Huy đều ở đây, lập tức cười:
Tổ trưởng Mã cũng ở đây!
Mã Nguyệt Huy lập tức thiện ý gật đầu:
- Ừm, tiểu Dương có chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!