- Có thể cứu! Tổ quốc có thể cứu các anh, trở về đi! Các anh chị em!
Chẳng biết tại sao, khi mọi người nhìn thấy câu nói này, lập tức nước mắt như mưa không ngừng xuống!
Trở về đi! Tổ quốc có thể cứu các anh!
Trong lòng mọi người nghe câu nói này vào, thật rất ấm lòng!
Mang theo đứa trẻ ra ngoài đi thật lâu, quanh đi quẩn lại, một ca phẫu thuật mười mấy vạn đô la, nguyện ý không phải họ có tiền, là bởi vì sinh mệnh ... Họ không muốn phụ lòng!
Họ không muốn ở trong nước làm phẫu thuật à?
Đương nhiên muốn!
Thế nhưng mà ... Tổ quốc có thể làm à?
Mà một câu của Chu Hán Lượng, nói làm trong lòng mọi người thật lâu khó mà bình phục!
Chu Hán Lượng tiếp tục nói:
- Hiện tại, ngoại khoa tim của bệnh viện trung tâm cấp cứu thủ đô đã bắt đầu trù hoạch kiến lập tiểu tổ chuyên phẫu thuật kĩ thuật bắc cầu động mạch vành vá van 2 lá, mà lại ... Tôi nói cho các anh biết, tìm bác sĩ Trần, chắc chắn phải tìm bác sĩ Trần Thương, có cậu ấy ra tay, chắc chắn có thể thành công!
- Tôi tin tưởng, qua không được bao lâu, kỹ thuật nước chúng ta cũng chắc chắn sẽ dẫn trước thế giới! Chúng ta cũng không cần xuất ngoại đi xem bệnh! Cầu gia gia kiện nãi nãi, tiêu một đống tiền, kết quả còn không cho sắc mặt tốt!
Chu Hán Lượng nói đến đây, bất đắc dĩ nói một câu:
Hôm nay tôi tới đây, thật ra chuẩn bị cáo biệt, bởi vì Minh Minh đã tốt, tôi cảm thấy tiếp tục ở trong nhóm cũng không được.
- Thế nhưng, hiện tại tôi thay đổi chủ ý!
- Mọi người đến thủ đô, tôi đưa các anh đi xem bệnh!
Chu Hán Lượng vỗ bàn một cái, làm cái quyết định.
- Tạ ơn Chu tổng!
Cám ơn anh lão Chu!
- Đúng! Lão Chu là người tốt!
...
Trong nhóm mọi người lập tức sôi trào.
Chu Hán Lượng nói:
Mọi người trở về đi, tôi ở Trung Quốc chờ các anh, nhớ kỹ, Trung Quốc, bệnh viện cấp cứu trung tâm thủ đô, bác sĩ Trần Thương!
- Trung Quốc! Trung tâm cấp cứu thủ đô! Bác sĩ Trần Thương!
- Trung Quốc! trung tâm cấp cứu thủ đô! Bác sĩ Trần Thương!
Lời này vừa nói, lập tức trong nhóm kêu loạn một mảnh!
- Tôi hôm nay xuất viện cho đứa trẻ!
Tôi cung đi xử lý chuyển viện!
Anh Chu, tôi ở ngay Hiệp Hòa, hôm nay tôi se đi trung tâm cấp cứu!
Trong lúc nhất thời, tất cả bệnh viện lớn toàn thế giới, mấy chục người bệnh nhi đều xuất viện.
Một người ngoại quốc cùng phòng bệnh hỏi:
- Các anh đi chỗ nào?
Mọi người mang trên mặt hưng phấn và kiêu ngạo:
- Về nước chúng tôi! Quốc gia chúng tôi có thể chữa bệnh cho đứa trẻ!
Khi câu nói này nói được, mọi người chợt phát hiện, chẳng biết tại sao, hốc mắt đỏ lên, mũi mỏi nhừ!
Thì ra ...
Chúng tôi đối với tổ quốc mình quyến luyến như thế.
Nếu như tổ quốc mạnh lên, chúng tôi chắc chắn sẽ rất kiêu ngạo!
Nghe thấy lời của mọi người, mặt mũi bạn giường bên cạnh tràn đầy chờ mong và ao ước:
- Thật à?
Mọi người dùng lực gật đầu:
- Không sai!
Người cùng phòng bệnh xúc động một phen:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!