Tầm mắt của anh có thể kém?
Tự nhiên sẽ không!
Ngay khi Dư Dũng Cương cau mày, Từ Tử Minh bất đắc dĩ nói:
- Lão Dư à, thương lượng vấn đề này, nếu không anh nhường Trần Thương cho bọn tôi đi, cấp cứu các anh cần một thiên tài đỉnh cấp ngoại khoa tim như vậy làm gì? Đây không phải lãng phí à?
Dư Dũng Cương lắc đầu:
- Chủ nhiệm Từ, đây là sắp xếp của viện trưởng Ngô.
Từ Tử Minh trực tiếp quay người:
- Tôi đi tìm viện trưởng Ngô.
...
Bên trong văn phòng viện trưởng.
Từ Tử Minh nhìn Ngô Đồng Phủ, vỗ bàn gọi vào:
- Viện trưởng Ngô, anh cũng là ngoại khoa tim, sao anh lại không rõ nha? Đây chính là cơ hội đó!
- Phẫu thuật bắc cầu động mạch vành Hiệp Hòa vì sao không khai triển? Bệnh viện trung khoa viện phụ ngoại vì sao chậm chạp không động thân, còn không phải là thiếu hụt một con dê đầu đàn à?
- Hiện tại cái kỹ thuật này, trong ngoài nước chúng ta toàn bộ đều ở vào bên trong một cái quá trình liên tục hoàn thiện, thế nhưng nhiều năm như vậy, cũng trái tim không ngừng đập chụp mạch vành cấy ghép tạo thành chỉ nam, toàn là đám nước ngoài người ta thành công.
- Trung tâm cấp cứu thủ đô chúng ta tự có tính đặc thù của mình, rất nhiều người bệnh có trọng chứng nguy cấp, chắc chắn phải ở trái tim không ngừng đập tiến hành hoàn thành phẫu thuật, đây đối với chúng ta mà nói là một cơ hội! Chuyện người khác không dám làm, chúng ta dám làm!
- Mấy gia đình khác không nguyện ý mạo hiểm, nhưng người nhà những người bị bệnh này trong bệnh viện chúng ta lại nguyện ý nếm thử!
- Mà hiện tại kỹ thuật của Trần Thương rất hoàn thiện, đầy đủ kéo theo hoàn thành phẫu thuật van tim 2 lá xâm lấn tối thiểu của chúng ta, hình thành chỉ nam!
- Đây đối với bệnh viện chúng ta mà nói, cũng là một vinh dự khó được!
Ngô Đồng Phủ nhìn Từ Tử Minh đang kích động, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Tốt tốt, Tử Minh, anh ngồi xuống trước, gấp làm gì!
Từ Tử Minh trừng tròng mắt:
- Có thể không gấp sao được? Mắt thấy chúng ta có cơ hội quật khởi, chẳng lẽ lại bị người khác cướp đi chứ!
Ngô Đồng Phủ bất đắc dĩ cười nói:
- Chế tác chỉ nam, tuyệt không phải chuyện một sớm một chiều, tiểu Trần này dù là lợi hại hơn nữa, cậu ấy cũng có thể có chỉ nam hoàn thiện à?
- Tiểu Trần phẫu thuật, tôi cũng xem rồi, cậu ấy đối với phẫu thuật bắc cầu động mạch vành có khứu giác rất mạnh, ngộ tính cũng rất cao, thế nhưng quan trọng nhất chính là kỹ xảo phẫu thuật rất đủ, đây là mấu chốt phẫu thuật của Trần Thương.
- Thế nhưng ... Anh nói cậu ta đã tạo thành tư duy chỉ nam, cái này ... hơi khoa trương.
- Cái chỉ nam nào không phải đi qua một cái đoàn đội có trình độ cao, kỹ xảo trải qua mấy trăm ca phẫu thuật đề luyện ra? Nếu thật là đơn giản như vậy, chỉ nam đã bay đầy trời!
- Như vay đi ... Anh đi tiếp xuc với tieu Trần mot chut, co thể thử làm một chỉ nam phần phẫu thuật van tim 2 lá xâm lấn tối thiểu, tiếp đó không ngừng hoàn thiện một cái!
Ngô Đồng Phủ mặc dù tin tưởng Trần Thương lợi hại, thế nhưng cho dù như thế nào, cũng không cảm thấy Trần Thương có thể có năng lực tự mình nghiên cứu ra một phần chỉ nam!
Từ Tử Minh nghe thấy Ngô Đồng Phủ, cũng tỉnh táo mấy phần.
Thế nhưng ... viện trưởng Ngô nói rất đúng, có thể bắt đầu từ phẫu thuật của Trần Thương, không ngừng tiến hành nghiên cứu chỉ nam.
Trần Thương buổi trưa vừa mới tỉnh ngủ, tự mình làm cơm trưa, sau khi thu thập xong, buổi chiều chuẩn bị ra ngoài dạo chơi, làm quen hoàn cảnh xung quanh một chút, thuận tiện đi siêu thị mua sắm, mua chút đồ vật lại trở về.
Thế nhưng mà vừa muốn ra ngoài, điện thoại Từ Tử Minh vang lên.
- Tiểu Trần, nghỉ ngơi thế nào?
Từ Tử Minh hỏi han ân cần nói đến.
Trần Thương sững sờ:
- Chủ nhiệm Từ, anh có chuyện gì à?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!