Nhìn thấy các chủ nhiệm tranh giành vị trí hỗ trợ, Trần Thương không khỏi ngạc nhiên!
Sẽ thật kỳ lạ nếu không có ai tới tham gia ...
Anh càng tò mò liếc nhìn Mã Nguyệt Huy, sao hôm nay tổ trưởng Mã lại bình thản như vậy?
Quả nhiên có phong phạm của một tổ trưởng!
Bên này bác sĩ chủ quản Triệu sững sờ, lúc đầu còn tưởng là bác sĩ phụ trách người bệnh sẽ có cơ hội tham gia mổ, nhưng bây giờ hình như ... Còn có thể tham gia à?
Đoán chừng mình chỉ có thể được đẩy giường bệnh thôi?
Chết tiệt, nơi này đã có năm, sáu, bảy hoặc tám người rồi, còn đến phần mình
hả!
Hơn nữa có nhiều chủ nhiệm như vậy, anh còn có thể cướp từ tay ai ...
Nghĩ đến đây, anh bất lực lắc đầu, đám người này quá nông nổi, chỉ là một ca phẫu thuật tim còn đập lại khiến họ sơ suất như thế.
Ài
Kết thúc việc thảo luận về bệnh án, các bước phẫu thuật đều được bố trí hoàn tất, bước tiếp theo là thông báo cho gia đình người bệnh.
Chu Hán Lượng bước vào phòng, nhìn thấy hơn chục chủ nhiệm có mặt, ông không khỏi nở nụ cười cảm kích:
- Các vị chủ nhiệm đã thật vất vả!
Từ Tử Minh cười nói:
- Mời anh ngồi, thầy Chu
Chu Hán Lượng lo lắng ngồi xuống, thấy nhiều chủ nhiệm kiểm tra như vậy, ông hơi tin tưởng hơn, nhưng mà chuyện của con trai, ai có thể không lo lắng chứ?
Điều này cũng giống như việc đến tòa án để nghe tuyên án!
Ông nhìn Từ Tử Minh cùng những người khác:
- Chủ nhiệm Từ, ý anh là sao ...
Từ Tử Minh chỉ vào Trần Thương nói:
- Sau khi đưa ra tất cả phương án để thảo luận, chúng tôi thấy rằng khả năng giải phẫu của bác sĩ Trần Thương mang lại hiệu quả an toàn cao nhất mà chúng tôi có thể nghĩ tới, đó là ca mổ có di chứng sau phẫu thuật nhỏ nhất!
- Đây là thay van hai lá mà tim vẫn đập.
Vì phẫu thuật nào cũng luôn có rủi ro, còn chưa kể chức năng tim của đứa bé không tốt.
- Cho nên để cho anh tự quyết định là hơn.
Chu Hán Lượng suy nghĩ lúc lâu, thở dài rồi cắn chặt răng:
- Tôi tin tưởng các anh!
Ca phẫu thuật sẽ diễn ra từ hôm nay tới ngày mai, để hoàn thành phẫu thuật cần có công tác chuẩn bị, ngày mai lúc 4:00 chiều sẽ bắt đầu tiến hành!
Từ trong khoa tim tới thang máy không một bóng người.
Mã Nguyệt Huy tò mò hỏi:
- Tiểu Trần, cậu không căng thẳng chút nào à?
Trần Thương ngạc nhiên:
- Căng thẳng vì điều gì?
Ông lập tức nói:
- Cậu không lo sợ khi nhiều chủ nhiệm cao cấp hỗ trợ chứ? Có thật là sẽ không phấn khích?
Anh nghe Mã Nguyệt Huy nói xong, ngờ nghệch lắc đầu:
Tôi thấy không vấn đề gì, có lẽ đã quen rồi ...
Thang máy dừng lại, Trần Thương đi về phía trước, để lại ông trong thang máy ngấn ngơ.
Thằng nhóc này ... Cũng quá mức có khả năng đi?
Quen thuộc rồi à?
Mẹ kiếp nhà cậu có thể quen ở đâu, cậu đến từ Tỉnh Nhị Viện nho nhỏ, nơi đó có nhiều nhân vật lớn à!
Tất nhiên anh không khoe khoang, không kể những người khác, ở thủ đô có vài người như chủ nhiệm Chu Hoành Quang khoa gan tụy và chủ nhiệm Cố Hồng Mai phẫu thuật các chi ở Tích Thủy Đàm! Còn phó chủ tịch hiệp hội phẫu thuật thẩm mỹ ... Ban đầu ai cũng muốn theo mình học phẫu thuật!
Trần Thương đi vài bước phát hiện Mã Nguyệt Huy không đi theo, vội quay người lại: