Có lẽ ban đầu Trần Thương cũng không có nhiều ý nghĩ nhanh nhẹn như vậy!
Nhưng mà sau khi trải qua hai ngày suy nghĩ, Trần Thương mới nhận ra, khả năng của một người có hạn.
Nếu anh phẫu thuật rất lợi hại, vượt mức bình thường, có nhiều đột phá lớn, nhưng mấy cái này đều vô dụng, mãi mãi sẽ không có được không sẽ có được vinh dự quá cao.
Cho dù là giải thưởng y học Ngô Giai Bình, hay là giải thưởng y học Lasker, hoặc là giải thưởng y học Nobel, mãi mãi sẽ không có cách nào trao giải cho một bác sĩ lâm sàng.
Bởi vì cả đời anh có thể cứu được bao nhiêu người?
Nói như thế, mục đích của trao thưởng là trao thưởng cho những người có đóng góp cho nhân loại.
Mà cho dù một mình anh vừa lợi hại vừa có tiền đi nữa, lại còn vô địch, không có cống hiến gì với nhân dân thì cũng sẽ không được trao thưởng.
Đương nhiên, đây là mục đích trao thưởng lúc đầu mà giải thưởng Nobel đặt ra, nhưng lại khác giải thưởng Nobel bây giờ.
Trần Thương cảm thấy, mục đích của giải thưởng là anh có cống hiến gì cho thế giới hay không, mà không phải là anh cống hiến cho nhà tư bản!
Đây là hai cá ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Đáng tiếc, bây giờ giải thưởng Nobel đã dần biến chất, thậm chí còn là một phần thưởng toàn mùi tiền và quyền mưu thối nát.
Nếu như Trần Thương tạo ra một giải thưởng, người đầu tiên trao thưởng sẽ là bác Viên, dù sao người ta chính là người giải quyết mấy chuyện ăn cơm của mấy tỉ người, anh không thể không phục!
Đáng tiếc, bây giờ giải Nobel đã không còn xứng với bác Viên của chúng ta.
Đi quá xa rồi!
Trần Thương cảm thấy, một ngày kia chân mình chắc chắn sẽ đạp giải Nobel tay cầm giải Lasker!
Anh trao thưởng cho tôi nhưng hết lần này tới lần khác tôi lại không muốn nhận, như vậy có phải rất thoải mái không ???
Bài hát này hát như nào nhỉ?
Anh trao thưởng cho tôi, tôi lại từ chối nhận!
Tôi cho anh so với tay phải, anh phải tự mình đi cảm nhận!
...
Trần Thương vội vàng lắc đầu một cái!
Lôi suy nghĩ đã bay về chân trời trở lại.
Thật ra suy nghĩ của Trần Thương rất đơn giản, chính là tìm một đám đại lão làm tiểu đệ cho mình, sau đó đưa ra nghiên cứu phương pháp bắc cầu động mạch vành tim, nghiên cứu ra một lối đi tốt hơn, có một hướng phẫu thuật bắc cầu động mạch vành an toàn và tin cậy!
Hy vọng hướng đi này có thể giúp càng ngày càng nhiều người!
Mà vào giờ phút này, Trần Thương cầm bút đứng trước máy chiếu, mà ngồi phía dưới là một nhóm chủ nhiệm chuyên gia nói năng thận trọng, rất giống một phòng học!
Đây rõ ràng chính là thầy Trần đang dạy học!
Mà trước mắt là một nhóm chủ nhiệm hơn bốn mươi tuổi, chính là "Học sinh" của mình!
Trần Thương cảm thấy mình nên chuyên tâm chọn lựa một chút, chọn ra một ít người có thiên phú, đi theo mình nghiên cứu kỹ thuật bắc cầu động mạch vành ở tim.
Dù sao sức lực của mình cũng có hạn!
Cho nên, vốn dĩ Trần Thương chỉ muốn giải thích về phẫu thuật một chút, nhưng mà giữa đường đột nhiên đổi suy nghĩ, quyết định sẽ giả bộ thật tốt!
Giả bộ một lần lớn!
Tốt nhất là có thể hù dọa những người này, khiến họ cảm thấy, đi theo mình, rất hi vọng, có thể sáng tạo ra lịch sử, có thể đi về phía huy hoàng.
Nghĩ tới đây, Trần Thương im lặng nhìn mọi người, vẻ mặt đổi một cái, nghiêm túc hỏi:
- Chào mọi người, sau đây tôi sẽ nói một chút về quá trình phẫu thuật.
- Nhưng mà trước khi nói, tôi muốn hỏi mọi người một chút, mọi người hiểu bao nhiêu về bắc cầu động mạch vành ở tim!
Mọi người lập tức kinh ngạc một chút!
Kỹ thuật bắc cầu động mạch vành ở tim là lĩnh vực trước mắt mà các nước trên thế giới đang không ngừng nghiên cứu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!