- Cystein 0.1g, dùng dung dịch Natri Hidrophotphat đệm hòa tan, tiêm vào cơ!
Trần Thương lại lần nữa nói một tiếng, thế nhưng mà tiểu Kha tra xét một lần hòm thuốc cấp cứu, lập tức sững sờ!
- Trần ... bác sĩ Trần, không có Cystein!
Trần Thương nghe xong, lập tức cũng kịp phản ứng, loại thuốc này mặc dù cũng là thuốc dùng cấp cứu lâm sàng, thế nhưng cũng không phổ biến, thậm chí ít dùng.
Trần Thương vội vàng nói:
- Đi tổ khác mượn dùng một chút.
Tiểu Kha gật đầu, vội vàng đứng lên đi ra ngoài, sau một lát nghe thấy một trận âm thanh hùng hổ truyền vào.
Lại một lát sau mới cầm trở về!
Trần Thương nhìn thấy cảm xúc của tiểu Kha không đúng, ngược lại cũng không nói gì, bây giờ không phải là lúc an ủi.
Tiểu Kha mặc dù đỏ mặt, nhưng vẫn là vội vang hoàn thành phối trí thuốc.
Bác sĩ Trần, tiêm cơ hả?
Trần Thương gật đầu!
Ngay lúc này, một y tá lớn tuổi vội vàng chạy vào:
Sao lại tiêm cơ?
- Người ta chủ nhiệm Diêu mỗi lần sử dụng nhỏ khí quản vào, đặc biệt là khi cấp cứu, dùng dung dịch 5% trải qua đặt nội khí quản hoặc trực tiếp nhỏ vào bên trong khí quản, 1-2ml/lần!
Nghe thấy câu nói này, mọi người sửng sốt một chút, đến Trần Thương cũng là như thế, ngẩng đầu nhìn y tá một cái, là một y tá có tư lịch tổ bốn.
Có điều, Trần Thương thấy bà nói như vậy, gật đầu cười một tiếng:
- Cảm ơn cô Dương, tôi biết rồi.
Y tá cũng là có chút chức danh, cô Dương trước mắt này, đã là y tá phó chủ nhiệm.
Đối phương nghe xong, hài lòng gật đầu:
- Chớ để xảy ra vấn đề!
Tiểu Kha do dự nhìn một chút Trần Thương:
- Bác sĩ Trần ... Tiêm vào hay không?
Trần Thương cười cười, nhìn thấy dáng vẻ tiểu Kha đỏ mặt, suy đoán hẳn là bị y tá vừa rồi kia phê bình.
- Cho tôi, tôi tiêm vào.
Trần Thương tiếp nhận thuốc, trực tiếp tiêm vào!
Mà lúc này đây, Dương Hồng Mai vừa vặn quay đầu, cũng vừa vặn nhìn thấy Trần Thương trực tiếp tiêm vào cho người bệnh, lập tức thoáng cái tức giận:
- Cậu làm gì thế? Cậu thế này không phù hợp quá trình thao tác, xảy ra vấn đề ngoài ý muốn người nào chịu trách nhiệm!
Trần Thương im lặng, nơi này là phòng cấp cứu, tất cả mọi người đang khẩn trương cấp cứu, bà hô to gọi nhỏ cái gì?
Bà già đời, bà cảm thấy mình đều đúng à!
Tôi là bác sĩ, bà là y tá có được hay không? Trên lâm sàng thường xuyên có một vài y tá lâu năm khoa tay múa chân với bác sĩ, không phải chuyện hiếm có gì.
Trần Thương vừa bắt đầu đối với đề nghị của bà không có phản cảm, thậm chí còn nể mặt mũi, tôn kính kêu một tiếng cô Dương, thế nhưng tôi mới là bác sĩ có được hay không, tôi hạ y lệnh mới đúng chứ?
Trần Thương trực tiếp nhìn đều không nhìn thêm bà một cái.
Dương Hồng Mai thấy thế, hơi tức giận:
- Cậu là một tên bồi dưỡng, xảy ra vấn đề ai chịu trách nhiệm?
Trần Thương trực tiếp quát lạnh một tiếng:
- Không cần hô to gọi nhỏ ở phòng cấp cứu, còn nữa, đừng có cậu cậu cậu, gọi tôi là bác sĩ Trần!
- Chủ nhiệm Dư cho tôi quyền đơn thuốc, tôi có quyền xuống y lệnh, có vấn đề tìm chủ nhiệm! Ly Ly, hiện tại người bệnh cần cấp cứu, đóng cửa lại, nhân viên không liên quan ra ngoài!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!