Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

- Tiểu Trần, hiện tại cậu đã thích nghi nơi này chưa?

Ông khá lo lắng về chuyện này, Trần Thương đúng là một hạt giống tốt, nhưng cậu ấy cần một quá trình thích ứng, hòa nhập.

Ở đây có rất nhiều cá nhân tài năng và ông lo lắng rằng sự xuất hiện Trần Thương sẽ không có lợi cho việc cọ sát, phát triển các nhóm nhỏ, vì vậy cậu ấy cần theo sát một thời gian để tìm hiểu học hỏi tình hình.

Chop mắt nửa tháng đã trôi qua, thay vì nhìn thấy vẻ thiếu kiên nhẫn trên gương mặt của Trần Thương, Dư Dũng Cương lại thấy rằng người thanh niên này rất nghiêm túc và kiên định trong quá trình học tập, trông cậu ấy khác biệt với các thanh niên khác!

Đây cũng là mục đích của Dư Dũng Cương, ông hy vọng Trần Thương có thể bình tâm lại.

Trần Thương nghe thấy chủ nhiệm Dư hỏi mình như vậy, trong lòng hơi vui mừng, bước tiếp theo chẳng phải sẽ vào vấn đề chính à?

Vâng, tôi cảm thấy vẫn còn một khoảng cách lớn với tỉnh Đông Dương, cho dù sự phát triển của công nghệ hiện đại làm thay đổi hệ thống y tế, hay các phương pháp và quy chuẩn y học mới, chúng đều hoàn toàn có giá trị rất lớn!

Hơn nữa, người bệnh ở đây cũng phức tạp hơn, mức độ tương đối khó khăn, yêu cầu chung của người bệnh cũng tương đối cao.

Dư Dũng Cương gật đầu:

- Đúng là vậy!

Sau đó, ông quay qua nhìn chm chằm Trần Thương dò hỏi:

- Cháu ... Cháu có tự tin tham gia nhóm? Không chỉ là theo sát ca phẫu thuật mà bao gồm từ việc một mình lái xe, tự động sắp xếp điều chỉnh, hay việc chăm sóc người bệnh, thậm chí phải trực ca đêm một mình, v.v ...

Trần Thương cảm thấy rất vui vẻ!

Cuối cùng cũng đến lúc?

Phải nói tình trạng người bệnh ở đây khó khăn, vất vả hơn nhiều so với Tỉnh Nhị Viện, một ca phẫu thuật vừa rồi đã cung cấp cho anh hơn 10.000 kinh nghiệm, điều mà lúc bình thường rất hiếm khi có được.

- Cháu rat có lòng tin!

Anh nói dứt khoát, không chút do dự!

Dư Dũng Cương gật đầu cười:

Được rồi, sáng mai giao ban chú sẽ thu xếp ca trực cho cháu!

Nói xong ông lập tức quay lưng rời đi.

Mà việc này khiến anh vui vẻ vung vẩy hai bàn tay, phấn khích không ngừng, đã đến lúc biểu diễn tài năng thực sự!

Gia nhập nhóm sớm như vậy, việc này đã tạo ra lịch sử mới trong quy trình làm việc của các bác sĩ thực tập.

Hầu hết thực tập sinh giỏi đều theo khoa, có giáo viên hướng dẫn theo, cùng nhiều thứ khác.

Nhưng bản thân anh đã được người khác đào tạo rồi!

Ngôi nhà chỗ Trần Thương ở được trang trí bằng cả trái tim anh (mua trên Taobao) có thể được coi là đầy đủ.

Ít nhất ngôi nhà trông cũng ấm áp!

Sau khi về, ăn tối, theo thói quen cũ mở video call trò chuyện với Tần Duyệt.

Đây là công việc bắt buộc của anh ngoài việc làm hàng ngày!

Để Trần Thương một mình đến thủ đô, Tần Duyệt rất bất an

Dù sao anh ấy xuất sắc như vậy, Tần Duyệt giống như tiểu hổ canh giữ bảo bối của mình, cơ bản không cho Trần Thương có cơ hội ăn vụng!

Nhìn dáng vẻ hào hứng của anh, Tần Duyệt không khỏi bật cười:

- Sao vậy? Có gì vui à? Gặp được cô em nào theo đuổi à?

Anh cười:

- Đương nhiên không, anh cuối cùng từ con dâu cũng trở thành phu nhân rồi!

- Từ ngày mai anh sẽ tự mình chữa trị cho người bệnh, còn có thể đi theo đoàn, tham gia cứu hộ rồi đó!

Tần Duyệt nghe thấy kinh ngạc nói:

- Nhanh như vậy?

Bệnh viện trung tâm cấp cứu thủ đô là bệnh viện chuyên khoa trọng điểm quốc gia, 80-90% nghiên cứu sinh đen đay va hau het trong số họ làm công việc giám sát người bệnh trước.

Trần Thương lại có thể lướt qua giai đoạn này cùng bước vào hàng ngũ nhân viên tiền tuyến.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!