Căn hộ An Dương không hề rẻ, quan trọng nhất là giá một phòng cũng phải gần 2000 vạn trở lên.
Trần Thương mới lên khoa được bao nhiêu năm?
Hiện tại đã giỏi như vậy?
Không nói đến kiếm tiền mua nhà lại còn biết một nhân vật lớn như thị trưởng thành phố Tấn Dương, cùng trò chuyện biểu hiện rất thân thuộc.
Mọi người bị choáng váng.
Nhưng ngoài miệng đều khen ngợi:
- Trần Thương thực sự tài giỏi, cậu ấy mới bao nhiêu tuổi, thật đúng là tuổi trẻ tài cao!
Đúng vậy, tôi cảm thấy Trần Thương như bản thân khi còn trẻ, cậu ấy thực sự không tầm thường.
- Anh hai, chị dâu, hai người chỉ việc theo Trần Thương và hưởng phước thôi!
Bởi vì có Trần Quốc Hoa tham gia, bữa cơm này càng thêm hài hòa hơn.
Trần Kiến Sơn cùng Trần Đại Hải chỉ cười không lên tiếng.
Trần Kiến Sơn thấy rất rõ ràng mọi thứ, bất kể lý do gì, miễn là cả gia đình có thể một lòng đoàn kết với nhau, vui vẻ hòa thuận, chỉ cần vậy là đủ!
Anh có thể giúp đỡ nếu ai đó gặp khó khăn, cũng không phải là ép buộc gì.
Rốt cuộc thì mọi người đều già rồi, con cái đã lập gia đình, đã lớn tuổi còn có thể quan tâm được đến chừng nào?
Mấy người anh rể cũng uống thêm vài ly, cho dù Trần Đại Hải không uống cũng không ai trách.
Khi xuống trả phòng, mọi người ngạc nhiên phát hiện có người đã thanh toán phòng rồi rời đi
Trần Thương không khỏi mỉm cười, không cần nghĩ, hẳn là Trần Quốc Hoa.
Trần Kiến Sơn không khỏi lắc đầu.
Tất cả người cô, chú, bác, anh chị em của Trần Thương càng xác định rằng anh rất thân thiết với vị thị trưởng này.
Sau bữa tối, mọi người về, ngồi xuống nghỉ ngơi cùng trò chuyện một chút.
Chủ đề vẫn là xoay quanh Trần Thương.
Đây cũng là điểm bình thường!
Đông đến trời tối hẳn, tầm sáu giờ thì đã chớm đen, khoảng gần bốn giờ thì mọi người lục tục chuẩn bị về nhà.
Xuống tới chỗ xe, khi nhìn thấy chiếc Prado của Trần Đại Hải, ánh mắt của mấy người thoáng chốc bỗng nhiên sáng ngời!
Nhìn mà thèm thuồng không thôi!
Mọi người đều nghĩ Trần Đại Hải vẫn dùng chiếc xe tải cũ kỹ đó, nhưng không ngờ khẩu súng ngắn đã bị thay thế bằng khẩu đại bác, anh lập tức đổi sang một chiếc xe hơi sang trọng.
Trần Đại Hải thực sự xuân phong đắc ý anh nhấn ga mạnh mẽ lướt nhanh!
Gió lạnh không thể dập tắt trái tim đang phơi phới của anh!
Hôm nay, thị trưởng Trần đã gọi một tiếng anh cả khiến bản thân cảm thấy thoai mái không thôi.
Lần này đi về sẽ mạnh mẽ khoe khoang!
- Có biết Trần Quốc Hoa không !?
- Tên thị trưởng Tấn Dương đó, khi nhìn thấy tôi anh ấy đều phải gọi một tiếng anh Trần!
Nghĩ đến đây, anh không khỏi bật cười.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!