Trần Kiến Sơn cũng bị lời Trần Đại Hải nói làm hôn mê rồi!
- Chờ một chút! Lão tứ ... Em nói, cô gái kia có cha là viện trưởng? Mẹ là trưởng phòng?
Trần Kiến Sơn trừng to mắt nhẹ giọng nói!
Trần Đại Hải nhẹ gật đầu:
- Vâng, đúng vậy.
Trần Kiến Sơn bất đắc dĩ khuôn mặt âm tình bất định, qua vài giây đồng hồ, đột nhiên hỏi câu:
- Lão tứ, anh hỏi em một câu nói, em nói thật với anh.
- Các em có phải kế hoạch cho Trần Thương của chúng ta ở rể hay không?
Sau khi nói xong, Trần Kiến Sơn thấp giọng thở dài!
- Thật ra ... Hiện tại xã hội này, ở rể hay không cũng không quan trọng, nhà ai không phải một cái hai cái, chỉ cần đối với cha mẹ hai bên tốt, những thứ này đều có thể tiếp nhận!
Trần Kiến Sơn cân nhắc cũng không phải không có đạo lý!
Dù sao cha mẹ con gái người ta đều là lãnh đạo, làm sao lại nhìn trúng một nhà bình thường chúng ta?
Mặc dù Trần Thương ưu tú, nhưng hiện tại nhà ai tìm đối tượng không phải môn đăng hộ đối?
Trần Kiến Sơn ở bên ngoài dốc sức làm nhiều năm như vậy, cũng thấy không ít tiểu tử không tệ ở rể trong nhà người khác.
Trần Kiến Sơn tỉ mỉ nghĩ lại, cũng cảm thấy lựa chọn này của Trần Thương rất tốt, dù sao ra ngoài ở bên ngoài, có người giúp đỡ còn là không giống nhau, nỗi khổ một mình của nó những năm này, nó rõ ràng, xã hội này không so năng lực cá nhân, mà là thực lực tổng hợp của ngươi.
Ông ngược lại là cảm thấy Trần Thương cái lựa chọn này rất tốt!
Trần Đại Hải nghe xong, bất đắc dĩ sửng sốt một chút, bất đắc dĩ nói:
- Không phải! Ai nha ... Anh cả anh nghĩ cái gì đâu vậy ?!
- Tiểu Trần và cô gái kia, quen biết nhiều năm, ấn tượng hai bên đều rất tốt, năm ngoái gặp mặt nói chuyện, cha mẹ con bé cũng không nói những thứ này, chỉ là cảm thấy tiểu Trần đáng tin cậy, hơn nữa có năng lực, lúc này mới gả con gái cho nó!
Hai người nói như vậy nửa ngày, lúc này Trần Kiến Sơn mới thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù ở rể không có gì, nhưng mà làm anh cả, vẫn là hi vọng bọn nhỏ làm rạng rỡ tổ tông Trần gia.
Dương Giai Tuệ ngồi ở đằng kia cũng nói ít, thế nhưng các cô bên cạnh Trần Thương từng người từng người nhìn cham chằm Dương Giai Tuệ, trong con mắt tràn đầy tò mò!
Chị dâu, làn da này của chị ... sao đẹp như thế, tại sao không có nếp nhăn? Dùng đồ trang điểm gì!
Cô của Trần Thương giống như phát hiện bảo tàng vậy, tò mò nói đến.
Dương Giai Tuệ xấu hổ cười một tiếng:
- Nào có, mỗi ngày nấu cơm, bên cạnh bếp lò, nào có đồ trang điểm gì.
Phụ nữ ở cùng một chỗ, ngoại trừ tâm sự những chuyện nhà này, không thể thiếu những thứ bảo dưỡng này cái gì.
Dương Giai Tuệ lập tức thành minh tinh!
Bị mọi người hỏi cái này hỏi cái kia!
Hâm mộ cực kỳ!
- Đúng, chị dâu, chị căn bản không thay đổi, mấy năm trước em nhìn chị chính là thế này!
Dương Giai Tuệ và Trần Đại Hải cũng không giống nhau.
Trần Đại Hải là cái gì cũng ra vẻ không nổi!
Dương Giai Tuệ thì là giữ nguyên bình thản!
Có một số việc, bà cũng không muốn nói tìm phiền toái cho Trần Thương.
Khoảng thời gian tại bệnh viện chỉnh hình Chí Tân kia, bà đã mở mang tầm mắt!
Lúc y tá kia nói Trần Thương lợi hại bao nhiêu, làm mẹ mặt mũi sáng sủa, khi bà biết được một ca phẫu thuật của Trần Thương một trăm vạn, lập tức dọa đến trừng to mắt khó có thể tin.
Cả đời mình có thể kiếm bao nhiêu tiền?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!