Nhưng mà, nghĩ đến dáng vẻ Tần tiểu liếm, làm sao cũng không giống con cháu nhà giàu.
Trần Thương cười ha hả cười nói:
Đều là như vậy, đều là như vậy!
Mọi người lập tức ao ước bắt đầu ghen tị.
Có điều, so sánh với những cái bệnh viện kia, những còn này còn tính là không có tâm cơ.
Nhưng mà Trần Thương cũng không thèm để ý, tụ hội là tụ hội, tụ xong rồi cùng nhau làm gì làm gì, cũng biết được có ít người nào mình nên giao lưu, người nào không nên giao lưu.
Nói trắng ra, thật ra đã cùng những người kia không phải một vòng tròn.
Hôm nay tụ hội là bởi vì một người bạn thân cùng thôn, có thể ngoại trừ hôm nay, sau này cũng không chắc chắn sẽ được bao nhiêu lần gặp nhau nữa.
Người chính là như vậy, sau khi không ngừng dung nhập vòng tròn mới, thì họ sẽ cảm thấy có mấy vòng tròn đã không hợp với mình nữa.
Ngày hôm sau, Trần Đại Hải tự mình cầm lái Prado của mình, chở người một nhà đến nhà anh cả ở thành phố Tấn Dương.
Trần Kiến Sơn mở chính là một công ty xây dựng, mười lăm tuổi bắt đầu vào thành phố làm công, từ làm lao động phổ thông, cho tới hôm nay cũng coi là có một phen bản lĩnh, hiện tại trên danh nghĩa có một công ty kiến trúc nhỏ, tài sản cũng có mấy trăm vạn.
Trần Kiến Sơn vẫn tương đối khiêm tốn, ngày bình thường ngoại trừ nói chuyện làm ăn cầm lái một cỗ Benz second-hand kia, trên cơ bản đại đa số đều là lái một chiếc Santana.
Nhà đại bá là một tầng cư xá, trực tiếp đả thông, gần ba trăm mét vuông, trang trí không gọi được cao nhã, dù sao theo ông ấy nói, mình cũng không phải người cao nhã gì.
Lúc Trần Kiến Sơn nhìn thấy còi Prado vang lên, lập tức giật nảy mình, chỉ thấy người từ trên xe bước xuống, nhìn thấy dáng vẻ Trần Đại Hải cười ha ha, lúc này mới bất đắc dĩ bị chọc giận quá mà cười lên.
- Tên tiểu tử này, lái xe của ai đấy?
Trần Kiến Sơn không tức giận ngược lại cười nói.
Trần Đại Hải dừng xe xong, cười nói:
- Của em! Thế nào? Bá khí hơn Benz của anh chứ?
Trần Kiến Sơn bất đắc dĩ bật cười, cũng lười để ý Trần Đại Hải, em trai mình chính mình rõ, chính là ưa thích khoác lác!
Ngược lại là nhìn Trần Thương, vui vẻ:
- Nha, tiểu tử, cái này cũng hai ba năm không gặp? Trưởng thành không ít!
Trần Thương gật đầu cười một tiếng:
- Cháu chào bác!
Trần Đại Hải bất đắc dĩ bật cười:
- Cũng sắp ba mươi tuổi rồi, lại không trưởng thành thì giống cái gì, em ở tuổi này cũng làm cha rồi.
Trần Kiến Sơn vốn chính là xuống đón họ, bằng không cũng không được vào cư xá
Đến bên trong nhà đại bá, trang trí cơ bản không có biến hóa gì, phong cách trang trí cũ rích, hoàn toàn không phù hợp với phong cách và kiến trúc của tiểu khu này.
Mấy chị em Trần Đại Hải đều tới, dù sao so với Trần Đại Hải, họ đều xa hơn một chút.
Có điều sau khi ngồi xuống, bỗng nhiên Trần Kiến Sơn hơi hang hái nhìn Trần Thương:
- Trần Thương, bác nghe cha của cháu nói, công việc cháu chuyển chính rồi?
Trần Thương gật đầu:
- Vâng, tháng tám tháng chín năm ngoái, vừa mới chuyển chính.
Trần Kiến Sơn bất đắc dĩ vui vẻ nói:
- Tốt, đơn vị cấp tỉnh đường đường chính chính, còn có biên chế, bác hiện tại đây chính là thân thể càng ngày càng tệ, chờ sau này già, bệnh viện cũng có người!
Trần Thương bất đắc dĩ cười nói:
- Bác cả tới, cháu sẽ cho đãi ngộ VIP!
Những người khác cũng đều nở nụ cười, có thể có một cái biên chế đơn vị cấp tỉnh đường đường chính chính, tất cả mọi người vẫn rất hâm mộ.
Nhìn thấy Trần Thương cũng ổn định, Trần Kiến Sơn gật đầu nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ tới Trần Lạc:
- Đúng rồi, Trần Lạc đâu? Tiểu tử kia sao không đến? Năm ngoái mắng nó năm nay lại buồn bực à?
Trần Đại Hải trực tiếp nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!