Xét đến cùng, cái anh thiếu không chỉ là cơ hội mà là năng lực.
Rất nhiều người cảm thấy mình chỉ là không có cơ hội, nhưng mà họ không chú ý đến, cơ hội chỉ có thể sống nhất thời, nhưng mà năng lực mới là cây xanh.
Trần Lạc đã nói với Trần Thương, chờ kỹ thuật của cậu ta tăng lên, đến lúc đó lại giúp cũng không muộn, con người, ai có thể không ăn chút khổ?
Không trải qua khổ cực, sao anh có thể biết rõ thành công kiếm không dễ.
Lúc còn trẻ không cố gắng, sau này thật không có cơ hội.
Chua noi đen Tran Dại Hải va Dưong Giai Tue cho Trần Thương và Trần Lạc bao nhiêu tiền không quan trọng, bồi dưỡng được con cái độc lập và tự cường thế này, đã rất đáng giá tán thưởng.
Sau khi nói xong, Trần Lạc cười nói:
Cha mẹ, bây giờ hai người cứ hưởng phúc của anh con là được, chờ con làm đại minh tinh, con mua biệt thự lớn bên bờ biển cho hai người!
- Đến lúc đó xin hai người làm đầu bếp riêng cho con, mời anh con làm bác sĩ tư nhân cho con! Tiếp đó nhìn con lên TV, đóng phim điện ảnh!
Mọi người nghe xong, nhất thời cười ha hả.
Trần Lạc từ nhỏ đã nghịch ngợm, bằng không cũng sẽ không thường xuyên làm cho Trần Đại Hải tức giận.
Ngày hôm sau, Trần Thương tương đối bận rộn, buổi sáng phải đi cắt cắt băng gạc ở bệnh viện chỉnh hình Chí Tân, buổi chiều phải đi phẫu thuật.
Vốn là muốn để Trần Lạc mang theo cha mẹ đi xem xe một chút.
Thế nhưng Trần Lạc cung là chưa qua việc đoi, hiểu chuyen là hiểu chuyện, nhưng mà vẫn chưa trải qua bao nhiêu thứ.
Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương tìm được mot người thích hợp, chính là Từ Nhu.
Từ Nhu là quản lý phòng thị trường của bệnh viện chỉnh hình Chí Tân, tài nguyên trong tay rất nhiều, nhân mạch rất rộng, kinh nghiệm xã hội càng là vô cùng phong phú, mấu chốt nhất là Trần Thương cũng tương đối quen thuộc với cô.
Dứt khoát Trần Thương gọi điện thoại cho Từ Nhu.
- Quản lý Từ, thứ bảy tôi có thể mượn một chút thời gian của cô không?
Trần Thương cười nói.
Từ Nhu nghe xong, chẳng những không có không vui, ngược lại hơi mừng rỡ, có thể trợ giúp Trần Thương đối với cô mà nói là một chuyện tốt.
- Bác sĩ Trần anh quá khách khí, nói thẳng là được.
Từ Nhu vừa cười vừa nói.
Trần Thương gật đầu:
- Cha mẹ tôi tới, tôi muốn thay chiếc xe cho cha tôi, ngày mai tôi phải phẫu thuật cả ngày, nếu cô thuận tiện, mang theo họ đi cửa hàng xem thử, hỗ trợ chọn một chiếc xe.
Từ Nhu nghe xong, nhất thời nở nụ cười:
- Bác sĩ Trần, anh có thể coi như tìm đúng người, ông chủ đại lý xe tôi thực sự biết không ít, có thể anh không biết, lần trước trong đám người anh chỉnh hình cho có hai người trong nhà là mở chuỗi cửa hàng ô tô.
- Nếu anh gọi điện thoại, có lẽ hữu dụng hơn tôi nhiều!
Trần Thương nghe xong, xấu hổ cười một tiếng, nhắc tới, thật sự là anh bởi vì chỉnh hình làm quen không ít ông chủ thổ hào, nhưng ... anh thật đúng là không có thật tốt nghiên cứu qua người ta rốt cuộc làm cái gì, danh thiếp còn nhét trong túi áo blouse trắng đây này.
Thật ra, có đôi khi, một bác sĩ lợi hại, bất luận lĩnh vực gì, anh đều sẽ có cơ hội bền chắc với rất nhiều cấp độ, trình độ cao giao thiệp cao.
Mà chỉnh hình lại là một biện pháp quen biết thổ hào tương đối nhanh.
Nếu không phải chỉnh hình, bây giờ Trần Thương căn bản không có cách nào có nhiều tiền như vậy, quen biết nhiều tổng giám đốc như thế, tốc độ quật khởi có thể cũng sẽ không thuận lợi như thế.
Cũng coi là mở ra lối riêng!
Trần Thương bất đắc dĩ nói:
Vậy liền phiền quản lý Từ, đúng rồi, cô có xe không? Nếu không ngày mai lái của tôi?
Từ Nhu cười nói:
- Tôi cũng không dám lái 66666 của anh, chính tôi có xe, không có chuyện gì, chuyện này cứ giao cho tôi, anh yên tâm đi.
Trần Thương thuận tiện nói lại tình huống của cha mẹ cho Từ Nhu một phen, ô tô cũng quan trọng là thực dụng, quá đắt cha mẹ khẳng định sẽ không vui.
Từ Nhu cười nói:
- Bác sĩ Trần, tôi là phòng thị trường, mấy thứ này tôi đều hiểu, anh cứ yên tâm
đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!