Trần Thương căn bản vừa trở về, đang còn muốn trong nhà nghỉ ngơi, thế nhưng mà bị điện thoại của cha vợ gọi vào bệnh viện.
Tần Hiếu Uyên cũng cực kỳ bất đắc dĩ, dù sao trước đây đám phú bà người ta góp tiền, bây giờ đuổi đi cũng không phải biện pháp tốt.
Chỉ có thể gọi Trần Thương tới!
Trần Thương vừa tới bệnh viện, lập tức nhìn thấy nhiều người như vậy cầm cờ thưởng cảm ơn mình.
Có một loại ảo giác Hoa Đà tái thế!
Lập tức cũng hơi mờ mịt, bởi vì ... Anh cực kỳ chắc chắn, đám người này không phải người bệnh của mình.
Lúc này, Tần Hiếu Uyên mới nói cho Trần Thương, đây đều là quý bà kim chủ từng quyên tiền cho mình!
Trần Thương lập tức sửng sốt một chút, hiểu rõ ra.
Đi ba ngày, không biết bao nhiêu người đều quyên tiền, nghĩ tới đây, Trần Thương thật ra đáy lòng cũng hơi cảm thấy có trách nhiệm.
Dù sao cũng là con đường của mình đi, đều là ân tình, khi cần trả ơn này nọ, chính mình cũng không tốt chối từ nha.
Điền Hương Lan nhìn thấy Trần Thương, mở miệng gọi một tiếng chủ nhiệm Trần, so với gọi Lý Bảo Sơn còn thuận miệng hơn.
Điều này làm cho Lý Bảo Sơn vô cùng tức giận, phụ nữ thấy tiền mắt sáng lên ...
Trần Thương bất đắc dĩ hỏi:
- Y tá trưởng, hiện tại ... Góp được bao nhiêu tiền, có danh sách không?
Điền Hương Lan gật đầu, trực tiếp in tư liệu đưa cho Trần Thương nói:
- Có, chúng tôi chuẩn bị tạo ra một thứ giống như danh sách từ thiện ở khoa cấp cứu sau đó viết những cái tên này lên.
Trần Thương khi nhìn thấy tổng số tiền, lập tức hít sâu một hơi!
- 880 vạn?
Điền Hương Lan gật đầu!
Tần Hiếu Uyên cũng bất đắc dĩ thở dài, ông hiện tại đã ý thức được, người con rể này của mình cũng không phải người phàm, chỉ mới chia sẽ bài viết kêu gọi ủng hộ lên trang cá nhân đa có thể mang về gần ngàn vạn cho tài chính.
Dạng giao thiệp này, ngẫm lại đều cảm thấy đáng sợ.
Tần Hiếu Uyên trong cái xã hội này làm nhiều năm như vậy, biết rõ xã hội này hiện thực.
Tuyệt đối không nên cảm thấy người có tiền rất nhiều, sẽ nghĩ người ta không quan tâm tiền.
Thật ra, họ so với ai khác còn quan tâm hơn.
Không có một thổ hào nào là kẻngười ngu, họ tính toán so cái gì đều rõ ràng hơn.
Thế nhưng mà, chính là bởi vì như thế, nguyện ý lấy ra nhiều tiền như vậy đến quyên cho Trần Thương, cái này chắc chắn là đã nhìn trúng một loại khả năng nào đó của Trần Thương.
Tần Hiếu Uyên để tay lên ngực tự hỏi một cái, ông có thể quyên tới bao nhiêu quyên tiền?
Nhìn thoáng qua Trần Thương, Tần Hiếu Uyên muốn nói cho cậu những chuyện này, thế nhưng mà nhìn thấy Trần Thương ánh mắt ngưng trọng, bất đắc dĩ thở dài.
Có lẽ Trần Thương tâm lý nắm chắc.
Tập đoàn Trịnh thị: hai vợ chồng Trịnh Quốc Đàm - Trương Ái Hương: 200 vạn!
Công ty Điền Hoa: Tiêu Điền Hoa: 150 vạn!