Tần Nhạc Minh: ???
Đào Mật: !!!
Dương Kiến Thụ:
- Tôi ... Tôi đi nhà vệ sinh, đưa điện thoại cho tôi.
Trần Thương lập tức sững sờ:
- Chủ nhiệm Dương phải đi à, theo dõi ca phẫu thuật chút đi nha! Nhìn thử Thông Liên Thất đẹp đến mức nào?
Dương Kiến Thụ lắc đầu:
- Không không không, tôi đi báo cảnh sát, à không đúng, tôi đi nhà vệ sinh!
Lời của Dương Kiến Thụ nghe cực kỳ cảm động!
Nói làm mấy chủ nhiệm Hùng Khang Dụ đến hơi ... mắc tiểu!
Mọi người hai mặt nhìn nhau nhìn thoáng qua, cùng nhau thở dài.
Ai!
Đã lớn tuổi rồi, dịch tuyến tiền liệt không tốt, thận cũng không tốt, tiểu nhiều mắc tiểu ngược lại cũng bình thường.
Sợ?
Không thể nào!
Từ khi bắt đầu lên đại học coi thầy giáo cơ bản là bạn, coi Hannibal và Saw là đồ ăn, họ biết sợ à?
Nhưng ...
Nhìn ánh mắt Trần Thương, vẫn còn hơi sợ đến luống cuống!
Mẹ nó, nhìn các phòng liền nhau giống như nhìn tình nhân vậy, con mắt mạnh mẽ nhìn ra đào tâm, cái này còn chịu nổi à?
Bỗng nhiên Vương Kỳ hơi vui mừng!
May mà trước đây không giữ Trần Thương lại, bằng không, buổi tối ngẫm lại đều có chút khó chìm vào giấc ngủ.
Dương Kiến Thụ nhìn ánh mắt Trần Thương nhìn chẳm chẳm mắt của mình, do dự ba giây, vẫn quyết định quay lại.
Dù sao!
Mình đi theo Thôi Nguyên Vũ mua mấy căn phòng ở vẫn chưa thấy hiệu quả, sớm như vậy đã ... May mắn ...
Trần Thương không chút biến sắc, tiếp tục bắt đầu động tác trong tay.
Anh nhìn thoáng qua Thông Liên Thất, cầm lấy bản vá Polyester, cẩn thận từng li từng tí cắt đi ra một hình tròn!
Trần Thương rất hài lòng, dù sao cái này hình tròn cực kỳ quy tắc, nt cũng chắc chắn cực kỳ chuẩn!
Bản vá nhỏ hơn một chút so với chỗ tổn thương, Trần Thương nói với Viện Viện:
- Viện Viện, chỉ 5-0.
Sau đó khâu lại vô cùng tinh vi.
Đây là việc khảo nghiệm kỹ thuật nhất trong ca phẫu thuật này, cũng liên quan nhất đến phẫu thuật có thành công hay không!
Lúc này, Dương Kiến Thụ cuối cùng vẫn buông xuống!
Không để ý sống chết, trừng mắt nhìn chẳm chằm Trần Thương chỉnh sửa Thông Liên Thất.
Chủ nhiệm xung quanh cũng như thế!
Thật ra, quá trình này nói trắng ra tựa như là ... Khâu bít tất!
Không sai!
Trần Thương là cho rằng như vậy!
Trần Thương cảm thấy nếu như mình thêu thua, tuyet đoi khong kem hơn Tần Duyệt.
Lấy thiên phú của mình, ở cổ đại, nếu quả thật có một bản « Quỳ Hoa Bảo Điển », ít nhất cũng là nhân vật cấp bậc Đông Phương Bất Bại.
Bất luận là kỹ thuật, hay tư sắc ...
Lắc đầu một cái!
Trần Thương cầm kim khâu cùng với chỉ 5 - 0 khâu miếng đệm lại.
Mép trước trên của vết thương được khâu trên bề mặt thất phải cách mép khuyết 2 ~ 3mm, mép khác khâu ở bề mặt thất trái!
Một thao tác nhỏ xíu này, nhất thời dẫn tới người xung quanh liên tiếp ghé mắt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!