Dương Kiến Thụ càng bất đắc dĩ bật cười.
Mọi người nhất thời mắt hổ trừng một cái:
- Chủ nhiệm Dương, tôi nghe nói ông là hải quy à? Ông lúc đó ở nước Mỹ đã học được cái gì?
Dương Kiến Thụ nghe thế bỗng sững sờ, nhìn thấy chính mình đưa tới sự tức nộ cho mọi người, nhất thời nhanh tay ấn chốt mở thang máy:
A nha ... tự dưng cai bụng này của toi không thoai mai, cac người xuống trước đi! Chào mọi người, hôm nào gặp lại nha!
Sau khi nói xong đã gấp gáp bỏ chạy.
Đào Mật sững sờ:
- Khoan đã ... Tầng này là ... Khoa sản?
Bên trong phòng bệnh ngoại khoa tim, Trần Thương đang muốn đi tìm Lục Khiết nói chuyện phẫu thuật.
Sau khi đi vào, chợt phát hiện bên trong gian phòng tất cả đều là người.
Trương Khắc Cần nhìn Lục Khiết:
- Em gái, em thế này có phải cũng đã quá rồi hay không? Chuyện lớn như vậy cũng không nói cho bọn anh biết một tiếng!
- Hơn nữa, nếu như Chanh Chanh có chuyện bất trắc, chúng ta sao có thể an tâm đây cơ chứ?
Lục Khiết cười cười, cũng không nói chuyện.
Ngô Cương ôm Chanh Chanh:
- Chanh Chanh, ai bắt nạt con, nói cho cha nghe, cha bắt người đó đến!
Hiện tại, tay của Ngô Cương đã khôi phục rất tốt, cơ bản không có ảnh hưởng
gì
Chanh Chanh nhìn thấy ở cửa ra vào Trần Thương đang tiến đến, nhất thời cong lên khóe miệng:
- Chú ấy bắt nạt con.
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng.
Ngô Cương quay người nhìn thấy Trần Thương tiến đến, nhất thời cười nói:
Bác sĩ Trần? Ha ha! Chanh Chanh, người này ... Cha không thể trêu vào, chúng ta đổi một người khác có được hay không?
Chanh Chanh nghe xong, nhất thời khóe miệng cong lên, hai tay ôm ở trước ngực, suy nghĩ nửa ngày sau mới nói một câu:
- That kho xu!
Mọi người nhìn thấy cô bé này có dáng vẻ đại nhân nhỏ, nhất thời ha ha ha nở nụ cười.
Lúc này, Trương Khắc Cần liếc mắt ra hiệu cho Ngô Cương!
Ngô Cương vội vàng đứng lên:
- Chanh Chanh, cùng cha đi ra ngoài dạo chơi.
Sau khi hai người rời đi.
Trương Khắc Cần nói với Trần Thương:
Bác sĩ Trần, trong cục đã biết rõ tình trạng của Chanh Chanh, thanh toán toàn bộ phí chữa bệnh của Chanh Chanh rồi, cho nên vẫn hi vọng mọi người có thể dốc hết toàn lực chữa trị giúp Chanh Chanh!
- Còn có việc nữa chính là, nếu như cần mời chuyên gia gì, chúng tôi cũng có thể xin sự trợ giúp, nhưng mà yếu tố hạch tâm lại chỉ có một cái, tốt nhất có thể bảo chứng phẫu thuật thành công, dù sao đứa bé vẫn còn nhỏ như thế mà.
Đứa trẻ vẫn còn nhỏ nên đừng để lại di chứng gì!
- Anh chắc chắn phải dốc hết sức lực cho ca mổ này!
Neu anh cần sự giup đo của chung toi hoac là chung tôi se liên hệ với các chuyên gia ở thủ đô, tôi sẽ nhanh chóng quay về nói chuyện với lãnh đạo để xin chỉ thị ngay
Trương Khắc Cần rất nhiệt tình nói với Trần Thương.
Trần Thương khẽ gật đầu:
Được rồi, đội trưởng Trương, đừng quá lo lắng, chuyện này chúng tôi chắc chắn sẽ dốc toàn lực, còn ... để phẫu thuật, chúng tôi đã mời chuyên gia của tỉnh tới làm và đích thân tôi sẽ tự mình tiến hành phẫu thuật, anh cứ yên tâm.
Trương Khắc Cần nghe xong lập tức gật đầu.
Anh hoàn toàn tin tưởng Trần Thương, dù sao thì cả bàn tay của anh và tay của Ngô Cương đều đã được Trần Thương chữa trị, hiện tại anh đang hồi phục rất tốt, còn Ngô Cương kia đã có thể tập luyện bình thường.
- Cảm ơn bác sĩ Trần rất nhiều!
Nói xong, Trương Khắc Cần nhìn Lục Khiết:
- Em à, sau này có việc gì thì cứ gọi điện thoại cho tụi anh, đừng như người xa
lạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!