Chuyện này không được đâu, y tá trưởng đã từng nói, sau này chắc chắn phải đổi cách xưng hô, gọi anh là chủ nhiệm Trần. Việc này không chỉ là sự tôn trọng đối với anh mà còn là lời nhắn nhủ đối người bệnh! Không nghe lời thì phải bị trừ tiền đó.
Sau khi Nhạc Nhạc nói xong, cõi lòng cô bỗng nhiên tràn đầy mong đợi nhìn Trần Thương:
- Chủ nhiệm Trần, anh nói thử xem. Nếu như chúng tôi bị người xấu đánh, anh có thể ra tay cứu chúng tôi hay không?
Trần Thương có hơi sửng sốt một chút. Sau khi y tá trưởng nghe thấy lời này thì vội vàng đi tới nói:
- Bậy! Cô nói lung tung cái gì vậy? Không có kiêng kị cái gì hết!
Điền Hương Lan nhìn Trần Thương rồi mở miệng nói:
- Tiểu Trần à, không phải, chủ nhiệm Trần à, tôi đại diện cho tất cả những y tá ở bệnh viện cúi người cảm ơn anh!
Các y tá ở xung quanh cũng vội vàng gật đầu chào Trần Thương.
Trần Thương nhìn mọi người, bất đắc dĩ bật cười.
Thật lòng mà nói, từ trước cho tới nay, quan hệ của các bác sĩ và y tá ở trong nội bộ của bệnh viện khá là căng thẳng. Hôm qua, hành vi xả thân cứu Tuệ Tuệ của Trần Thương lập tức nhận được sự ca ngợi của đông đảo các y tá trong bệnh viện, kèm theo vô số người hâm mộ!
Anh cũng nhận được vô số sự công nhận và cảm kích của những y tá khác!
Trần Thương mỉm cười rồi nói:
- Chuyện phải làm thôi mà.
Vào buổi sáng ngày hôm nay, Tỉnh Nhị Viện bỗng náo nhiệt hơn thường ngày.
Đai truyền hình tỉnh cứ phong viên toi tiến hanh phỏng van Trần Thương cho hay: Uỷ ban Y tế rất coi trọng việc phát triển nhanh chóng của Tỉnh Nhị Viện, quỹ chính phủ cũng sẽ sử dụng số tiền đó để đặc biệt phát triển và xây dựng Tỉnh Nhị Viện.
Khuôn mặt của Tần Hiếu Uyên đầy vẻ tươi cười, nồng nhiệt đón tiếp họ. Trong lòng ông xúc động mãi không thôi.
Cuộc sống đã giày vò ông hơn phân nửa đời người. Ông rất vất vả mới đi đến được vị trí như ngày hôm nay, bước tiếp theo càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết
Trần Thương đã giúp ông vượt qua một khi hiếm thấy nhất!
Khoảng cách giữa cấp sở và cấp phó phòng là vô cùng hiểm trở, chỉ cách có một bước chân nhưng cũng chặn lại hầu hết sự nghiệp của rất nhiều người.
Tần Hiếu Uyên chưa từng nghĩ rằng việc đúng đắn nhất mà ông đã làm trong đời này chỉ có một chuyện. Đó chính là dùng toàn lực để đề cử Trần Thương.
Chàng trai này thật sự rất đáng để tự hào!
Bất ngờ đạt được điểm tối đa, dành được chức quán quân.
Hơn nữa, anh còn trở thành anh hùng của hệ thống Uỷ ban Y tế.
Mặc dù nói hơi lo sợ, lúc đó, Tần Hiếu Uyên cũng bị dọa sợ nga. Dù sao thì sức khoẻ và an toàn của Trần Thương vẫn hơn, chút chuyện này của bản thân ông thì có tính là gì.
Sau khi đám phóng viên vô cùng náo nhiệt rời đi, Tần Hiếu Uyên mới cho gọi Trần Thương đi vào văn phòng.
- Tiểu Trần, sau này ... Không nên quá xúc động, quá lỗ mãng như vậy có biết hay không? Cậu còn trẻ, cậu hiểu ý của tôi chứ?
Trần Thương gật đầu, trong lòng anh cảm thấy vô cùng ấm áp:
- Vâng, con đã biết rồi, viện trưởng Tần.
Tần Hiếu Uyên thở dài rồi tiếp tục nói:
Đi an ủi Duyet Duyệt một chút đi, nó đã khóc một đêm rồi, kia ... Việc của hai đứa, hai đứa tự mình giải quyết đi, đi đi.
Trần Thương nhìn tin nhắn mà Tần Duyệt gửi cho anh, trong lòng anh tràn đầy một mảnh chua xót.
Đến giữa trưa, Tần Duyệt cũng không thèm để ý đến Trần Thương.
Vào giữa trưa, Trần Thương mới tranh thủ thời gian để níu Tần Duyệt lại rồi nịnh nọt một chút, anh cười đùa tí tửng rồi nói:
- Em vẫn còn tức giận à? Anh sai rồi, anh xin lỗi có được hay không hả?
Tần Duyệt trừng mắt liếc Trần Thương rồi mới lên tiếng nói:
- Ai muon anh noi xin lỗi? Em cho anh biết Trần Thương, nếu như chúng ta kết hôn, lúc đó em sẽ nuôi đứa nhỏ, anh mà có xảy ra chuyện thì em tuyệt đối sẽ đi thêm bước nữa!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!