Anh đã làm sai cái gì nữa rồi à?
Anh nhìn cúc áo blouse trắng của cô Mạnh nên đã bị người ta tố cáo à?
Thế nhưng ... rõ ràng là không có ai nhìn thấy mà!
Trần Thương lập tức trả lời theo một cách vô cùng bình thường:
- Anh ... sai gì hả?
Tần Duyệt nhìn thấy tin nhắn của Trần Thương, sờ sờ nước mắt, không phải là bởi vì cảm động, mà thật sự là bởi vì nhìn chẳm chằm vào màn ảnh máy vi tính trong một thời gian rất dài, con mắt buồn ngủ đến rơi lệ!
Thổ lộ ở ngoài không được à?
Chắc chắn phải cho cô một đống số liệu để tính toán?
Làm bạn gái của học bá khổ cực lại như vậy hả?
Muốn đánh thì vào đây, Tần Duyệt trực tiếp trả lời một câu:
- Anh đã làm cái gì trong lòng mình còn không biết?
Trần Thương sững sờ, tôi rốt cuộc đã làm cái gì sai?
Vật nhỏ này ... Anh cũng không chê cô đần, cô lại còn nói anh như vậy?
Anh giao cho cô số liệu đơn giản như vậy, muốn để cô cảm thấy cảm động, kết quả mấy ngày nay cũng không tính ra, nghĩ tới đây, Trần Thương thở dài một hơi.
Chỉ mới nói chuyện yêu đương mà đã có thể ngốc đến như vậy rồi, tiếp theo muốn kết hôn sinh một đứa trẻ thì phải làm sao bây giờ đây?
Trần Thương cảm thấy hơi lo lắng trí thông minh của tiểu Trần.
Trần Thương vô tội cất tiếng nói:
- Cầu xin em hãy để cho anh được chết rõ ràng.
Tần Duyệt liền trực tiếp lấy điện thoại chụp màn ảnh trên máy vi tính một cái rồi mới nói:
- Anh giao cho em một đống số liệu nhàm chán này chỉ để em tìm ra một dãy số 520 à?
Trần Thương sững sờ:
- Dĩ nhiên không phải!
Tần Duyệt tò mò:
- Ô? Anh còn ẩn giấu bí mật gì nữa đấy à?
Trần Thương lắc đầu, nghĩ đến trí thông minh của cô gái này, đoán chừng phải đến ngày mai mới giải ra được:
- Rõ ràng là có đến năm cái 520 ..
Tần Duyệt hận không thể cầm lấy máy tính đánh tới chỗ của Trần Thương:
- Lãng phí thời gian của em.
Trần Thương cười hắc hắc rồi mới mở miệng nói:
- Yêu đương không phải là lãng phí thời gian lãng mạn hay sao?
Tần Duyệt nghe xong, bỗng nhiên sửng sốt, hình như ... Anh nói có chút đạo lý.
Ngay lúc này, bỗng nhiên Trần Thương cười cười, gửi một tấm hình qua cho
cô!
- Anh còn định chờ đến khi em giải ra sẽ gửi cho em, không ngờ sẽ muộn như vậy, nhưng mà vẫn phải thưởng cho em.
Tần Duyệt mở ảnh chụp ra, sau khi nhìn thấy, nhất thời sững sờ!
- Thật hả! Chồng à ... phu quân của em quá lợi hại!
- Quá trâu, em rất thích!
Một câu Tần Duyệt vừa mới thốt ra, giọng nói trực tiếp truyền đến tai của anh!
Mảy may không có cân nhắc đến việc lúc này Tần Hiếu Uyên vẫn còn chưa ngủ, ông đứng ở trong phòng khách đang bưng chén trà chuẩn bị uống thì nhất thời bị dọa đến tay cũng phát run một chút!
Cái gì mà chồng?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!