(DG: Ép lên Lương Sơn ( *LLI): Thành ngữ, nghĩa là bị ép lên núi Lương Sơn để làm thổ phỉ. Chỉ việc bị bắt phản kháng hoặc không thể không làm việc gì đó. Từ đồng nghĩa: Tức nước vỡ bờ.)
Các đồng chí cứu hỏa rất chuyên nghiệp, hai người đàn ông cao to nói thắng:
- Ông Dương, tụi này ghì lại, ông tới cưa đi, đầu tiên là cưa chỗ ngồi, sau đó thì mới cưa cây sắt ra!
Ông Dương gật đầu một cái:
- Vậy các cậu nhớ giữ cho chặt!
Cái nắm chặt này cũng không có đơn giản như vậy!
Khi lưỡi cưa chuyển động thì sẽ sinh ra chấn động và nhiệt lượng, ai mà biết nó sẽ tạo thành thương tổn như thế nào với người bị thương.
Trần Thương cắn răng một cái, sau đó vươn tay ghì chặt phía sau.
Quách Vân Phi ngẩng đầu lên, tò mò nhìn Trần Thương đang mặc áo blouse trắng, anh nhạy bén thấy được bên ngực trái của người này có viết "Bệnh viện nhân dân tỉnh Đông Dương 2", trên bảng tên còn viết Trần Thương khoa cấp cứu.
Quách Vân Phi không có nói nhiều, anh cũng vươn tay ghì chặt như Trần Thương!
Khi cưa điện chuyển động, hai tay của mọi người đều run lên, nhưng mà ai nấy đều cố gắng duy trì cân bằng, mà người đàn ông lúc đầu hôn mê thì đang đau đớn kêu rên!
Quá trình này kéo dài không đến một phút!
Nhưng mà đôi tay mọi người vẫn còn cảm nhận được sự run rẩy và mệt mỏi.
Cũng may cây sắt này là rỗng ruột, bằng không thì sẽ càng thêm nguy hiểm!
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người thì người đàn ông kia đã được dời đến một chỗ đất trống.
Sau một hồi giày vò thì người này đã sốc mất máu.
Cố gắng một phen, cuối cùng thì mọi người cũng đã đưa được người bệnh lên xe cấp cứu.
- Giám sát điện tâm đồ!
- Truyền dịch!
Y tá gật đầu, vội vàng bắt đầu chuẩn bị, Trần Thương không dừng lại, anh cầm kéo cắt mở quần áo của người đàn ông bị thương.
Tại đây vẫn có thể thấy máu tươi trào ra.
Máy theo dõi vừa vặn được kết nối, tức khắc vang lên những tiếng tích tích tích báo nguy.
Huyết áp chỉ có 70/40 mmHg!
Hô hấp người này đã yếu ớt đến mức khiến người ta cảm thấy ngạt thở, nhịp tim vẫn đang không ngừng hạ xuống ...
Các dấu hiệu sinh mệnh của người này hình như đều đang trôi qua.
Trần Thương nhìn phần nhô lên trước ngực, sau đó nhìn thoáng qua Quách Vân Phi, khi anh đang chuẩn bị nói chuyện thì thấy Quách Vân Phi đã chuẩn bị xong kim châm cứu, anh ta nhìn thoáng qua Trần Thương:
- Bác sĩ Trần vất vả rồi.
Trần Thương gật đầu, thưởng thức mà nhìn thoáng qua Quách Vân Phi!
Quách Vân Phi nhìn về máy theo dõi điện tim rồi dùng ống nghe cảm nhận và phán đoán vị trí, sau đó trực tiếp đâm xuyên vào!
Trần Thương vội vàng bắt đầu rút máu ra!
Ước chừng rút ra khoảng 150 ml thì nhịp tim người bệnh bắt đầu khôi phục, nhưng mà huyết áp vẫn không được cải thiện.
Mạch máu lớn trong lồng ngực rạn nứt làm xuất huyết nhiều hơn.