Nói đến đây, Trần Thương quỳ một chân xuống đất, mở nhẫn kim cương ra, ánh đèn nhất thời chiếu xuống, chiếc nhẫn kim cương màu hồng kia được tỉ mỉ điêu khắc, chiếu sáng rạng ro, nhất thời tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy chấn động!
Thật đẹp!
Tần Duyệt cảm thấy hô hấp bất ngờ trở nên dồn dập, cho tới bây giờ cô chưa thấy qua chiếc nhẫn kim cương nào xinh đẹp đến như vậy!
Chiếc nhẫn kim cương bên trong phim truyền hình cũng không đẹp mắt đến như vậy!
Bên tai đột nhiên vang lên tiếng đan violon, xung quanh là tiếng vỗ tay của tất cả mọi người.
Ngay lúc này, thực khách xung quanh nhao nhao lấy hoa tươi ra chậm rãi đi
tới!
Vây hai người lại một chỗ, tất cả mọi người đều chậm rãi nói một câu.
- Gả cho anh ấy đi!
- Marry him!
- Sposalo!
Không biết bao nhiêu loại ngôn ngữ tụ lại, giữa vô số bông hoa tươi rực rỡ.
Tần Duyệt òa khóc như một đứa bé.
- Em đồng ý!
Nước mắt chảy xuống gò má của cô, cuối cùng cô cũng có được một màn thổ lộ như trong mơ rồi.
Một cô gái ngốc nghếch, cũng có thể có được loại tình yêu trong mộng như thế này.
Chuyện này đối với Tần Duyệt mà nói, có lẽ thật sự là một giấc mơ.
Một giấc mơ mà cô vĩnh viễn cũng không muốn tỉnh lại.
Trần Thương chaậm rai đeo chiếc nhẫn kim cương màu hồng lên ngón tay của cô, hai người xúc động ôm chặt lấy nhau!
Xung quanh là nhạc khuc lang mạn của dàn nhạc.
Còn có cả đám người đang nâng hoa tươi trong tay kia, cùng tiếng vỗ tay rả rích không dứt.
Kỳ thật, Trần Thương cũng không biết sẽ có chuyện như vậy.
Chẳng qua anh chỉ đặt trước một vị trí trong phòng ăn, đặt trước hai người trong dàn nhạc mà thôi ...
Những cái khác không có bất kỳ quan hệ gì với anh.
Lúc này, anh nhìn ra phía ngoài, bỗng nhiên nhìn thấy Trịnh Quốc Đàm và Lenacus đang cười cười đứng vỗ tay cho anh, nhất thời trong lòng ấm áp.
Phòng ăn của nhà hàng này là sản nghiệp của bản thân Trịnh Quốc Đàm, ông chẳng qua chỉ làm một chuyện rất bình thường, miễn phí cho tất cả mọi người ở đây, chỉ cần họ đưa ra một lời chúc phúc đẹp nhất mà thôi.
Bởi vậy mới có chuyện giống như ngày hôm nay!
Trịnh Quốc Đàm cũng hi vọng, có thể giúp người hoàn thành ước vọng, giúp Trần Thương một màn thổ lộ đầy dư vị đáng giá với Tần Duyệt!
Trịnh Quốc Đàm nhìn Trần Thương, rồi nhìn qua Lenacus cười nói:
- Khi toi va Ái Hương ket hon, tôi không có tiền mua nổi mot chiếc nhẫn, tôi đã bỏ ra hai nhân dân tệ để mua một chai Coca Cola, lấy cái móc kéo kia để làm chiếc nhẫn, thế nhưng không ngờ Ái Hương lại đồng ý lời cầu hôn của tôi.
Lenacus cười nói:
- Ông bạn già à, câu chuyện xưa này ông đã nói với tôi mấy trăm lần rồi, rốt cuộc ông muốn biểu đạt cái gì đây hả?
Trịnh Quốc Đàm liếc mắt nhìn ông, mở miệng nói:
- Tôi muốn nói là, ông có thể bán cho tôi một chút cổ phần Coca Cola, để tôi đưa cho vợ của tôi xem như lễ vật hay không!
Lenacus nhịn không được bật cười:
- Đồ Trịnh giảo hoạt!
Trần Thương nhìn thoáng qua Trịnh Quốc Đàm và Lenacus, cười cảm kích.
Lenacus ồn ào đi đến:
- Hôn cô ấy đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!