Trần Thương quay người nhìn thoáng qua y tá!
Đối phương nét mặt cười vui như hoa, cầm dao phẫu thuật đưa cho anh.
Trần Thương nhận lấy, y tá thừa cơ sờ tay, trong lòng kích động không thôi.
Trần Thương thấy thế, thở dài, sờ tay của tôi thì làm được gì, thật đen đủi mà ...
Đúng ...
Trần Thương nghĩ đến một biện pháp tuyệt hảo, sau này trở về phải sờ tay Khiêm ca nhiều hơn, mới dính chút vận may!
Lúc này, bỗng nhiên Ngô Bằng nói:
- Vận khí người bệnh này quá tốt rồi, có thể gặp được bác sĩ Trần, bằng không ... Phiền phức thật là lớn.
Bách Kiến Minh gật đầu, tỉ mỉ nghĩ lại đúng là như thế, nếu không có người chú ý, hiện tại phẫu thuật đều là một chuyện phiền toái.
Mà câu nói này nghe vào Trần Thương trong tai, bỗng nhiên rộng mở trong sáng!
Đúng!
Mình làm gì phải là mặt đen chứ, rõ ràng là những người bị bệnh này vận khí tốt, gặp được mihf!
Trần Thương lập tức bắt đầu vui vẻ.
Lúc này, bỗng nhiên cửa phòng phẫu thuật mở ra.
Trần Thương ngẩng đầu nhìn lên, là cô Mạnh?
Ngay cả Bách Kiến Minh cũng hơi kinh ngạc.
Dù sao hai người mặc dù đã sớm không phải trong mối quan hệ cạnh tranh, nhưng những ngày bình thường, nhiều khi mỗi quan hệ cũng là không mặn không nhạt, mà là ôn hòa.
Gặp mặt nhiều khi cười chào hỏi một cái.
Ngày bình thường, sẽ rất ít khi hợp tác cùng nhau phẫu thuật, chớ nói chi là mặt.
Không ngờ Mạnh Hi lại chủ động tới tìm mình ...
Chẳng lẽ ... Là muốn cùng mình biến chiến tranh thành tơ lụa à?
Nghĩ tới đây, Bách Kiến Minh, "người đã hơn bốn mươi tuổi" không hăng hái cười cười. Anh suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy là vẫn không thể vứt bỏ vợ mình, ừm, làm người phải có nguyên tắc và ranh giới cuối cùng.
Mạnh Hi tiến đến sau đó mặc quần áo tử tế, đi tới:
- Chào chủ nhiệm Bách, tôi đến xem ca phẫu thuật này, anh không ngại chứ?
Bách Kiến Minh lắc đầu cười một tiếng:
- Khách khí, chủ nhiệm Mạnh đến, tôi tự nhiên lại càng thêm yên tâm.
Trần Thương tay trái cầm dao phẫu thuật, tay phải cầm kẹp tách rời, nói với Bách Kiến Minh:
- Chủ nhiệm Bách, giúp tôi nâng một chút.
Bách Kiến Minh vội vàng gật đầu!
Đầu tiên Trần Thương cần rạch ra một lỗ hổng giữa màng tim và động mạch vô danh, làm cho tất cả động mạch vô danh lộ ra.
Một bước này bình thường rất đơn giản, chỉ cần nhẹ nhàng một dao là có thể làm được.
Nhưng hiện tại không giống, nguyên nhân bởi vì viêm màng ngoài tim co thắt, màng tim dính liền nghiêm trọng, muốn rạch ra rất khó, còn đồng thời cần đảm bảo động mạch vô danh sẽ không bị hao tổn!
Chỉ riêng cái này thì độ kho đã lớn hơn rat nhiều so với viêm màng ngoài tim co thắt!
Anh đã dạy Mạnh Hi, nhưng cũng không biết là học xong hay chưa?
Trần Thương thận trọng rạch ra một điểm, lúc này, cần bảo vệ tốt tĩnh mạch vô danh bên trái, vừa phân li, vừa tách rời!
Phân li tĩnh mạch vô danh!
Tách rời màng tim dính liền!
Trần Thương một người khẳng định không làm nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!