Khi ba người cô Mạnh kiểm tra phòng, đột nhiên một y tá vội vàng chạy vào.
Bác sĩ Trần, ca phẫu thuật gặp vấn đề, chủ nhiệm Bách bảo mọi người nhanh chóng đến phòng phẫu thuật.
Một câu nói khiến cả ba người kinh ngạc.
Trần Thương cũng hơi kinh ngạc, chỉ chỉ mình:
- Gọi tôi? Co chac chắn?
Y tá gật đầu:
- Vâng, không sai, là bác sĩ Trương nói với tôi, ông ấy nhấn mạnh ba lần là bác sĩ Trần Thương không phải chủ nhiệm Mạnh Hi, càng không phải là Cát Hoài.
Vừa nói xong lời này, bầu không khí nhất thời hơi lúng túng.
Mặc dù không biết, biết cách nói chuyện có thể kiếm cơm ăn hay không nhưng không biết nói chuyện chắc chắn sẽ không cơm có ăn!
Mí mắt Mạnh Hi không ngừng nháy, tháng sau mình tua tổ, sắp đến tổ của họ xem ra thằng nhóc này vẫn thiếu dạy dỗ!
Đây rõ ràng là nói chủ nhiệm Mạnh không bằng bác sĩ Trần?
Mặc dù cùng một ý với nhau, nhưng để cô nói không cảm thấy rất dễ khiến máu người ta giận sôi máu à?
Nếu như chủ nhiệm Mạnh chỉ mang lòng thắc mắc thì chắc Cát Hoai đã tức đến mức tim run rấy.
Cái gì gọi là "Cang không phải là Cát Hoài"!
Nhấn mạnh ba lần!
Cô khuếch đại như thế, bại tướng dưới tay, khâu lại cô thắng nổi tôi à? Không có tôi ở đấy cả ngày đều nói xấu tôi!
Trần Thương kinh ngạc một chút, nhìn hai người một cái:
- Vậy ... Cô Mạnh em xin phép đi trước.
Mạnh Hi mỉm cười gật đầu:
- Mau đi đi, lát nữa chúng ta cũng có ca giải phẫu, cậu ở đó chờ tôi luôn, không cần lên.
Trần Thương gật đầu.
Sau khi Trần Thương đi, Mạnh Hi và Cát Hoài trở lại phòng làm việc.
Cát Hoài lo lắng nhìn Mạnh Hi:
- Chủ nhiệm Mạnh, chú đừng tức giận.
Mạnh Hi kinh ngạc:
- Tôi không tức giận, tôi tức giận làm gì?
Ba!
Nghe ba một tiếng, Mạnh Hi cảm thấy cúc áo khoác trắng rơi xuống đất.
Cát Hoài thấy vậy,
Đột nhiên kinh ngạc một chút, rồi chạy xa ...
Trần Thương vội vàng xuống rửa tay rồi vào trong phòng phẫu thuật.
Y tá thấy Trần Thương đi vào, vội vàng giúp anh mặc quần áo phẫu thuật, đãi ngộ này, khiến cho Bác sĩ 2 Tâm sinh lòng hâm mộ!
Ở trong mắt Viện Y, có thể được y tá giúp mặc quần áo phẫu thuật là một chuyện vô cùng kiêu ngạo, đáng tiếc đến bây giờ mình vẫn không có đãi ngộ như vậy.
Sau khi Trần Thương tới, Bách Kiến Minh vội vàng nói:
- Tiểu Trần, cậu mau tới.
Trần Thương gật đầu:
- Chủ nhiệm Bách, có chuyện gì xảy ra?
Bách Kiến Minh đột nhiên cảm thấy hơi lúng túng, dù sao ... Chuyện này nói cũng rất mất mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!