Viện trưởng Tần chính là Tần Nhạc Minh, là viện trưởng bệnh viện Tâm Huyết Quản, xuất thân làm cấp cứu, am hiểu nhat là điều trị bệnh về ngoại khoa tim, cùng với Vương Hướng Quân của Đông Đại Nhất Viện, Trương Bồi Nghĩa của bệnh viên nhân dân tỉnh, Lý Bảo Sơn của Tỉnh Nhị Viện hợp thành bốn nhân vật quyền uy nhất trong lĩnh vực cấp cứu ở An Dương.
Nhưng mà xét về đẳng cấp hay cấp bậc, Tần Nhạc Minh đều cao hơn một chút. Dù sao người ta cũng là viện trưởng bệnh viện Tâm Huyết Quản.
Trần Thương nghe thấy tên tuổi của mình lại có vẻ ngang hàng với Tần Minh, điều này có phải mang ý nghĩa rằng mình có thể chạy về nói với chủ nhiệm Lý Bảo Sơn: Cháu hiện tại đã là kim cương, còn chú vẫn chỉ dừng lại ở bạch kim thôi hay không!
Được rồi, vẫn phải suy nghĩ đến cảm nhận của người già một chút.
Đúng rồi, bác sĩ Lư, người vừa rồi được đưa đến bệnh viện đã xảy ra chuyện
gì
Lư Bân mim cười:
Gọi em là tieu Lu là được rồi. Nhắc tới người benh này that giống như một trò đùa.
Trần Thương sững sờ:
- Ô? Chuyện gì xảy ra?
Lư Bân mở miệng giải thích:
- Người này là chúng em đưa từ phòng tập thể hình về, bị tạ tay đè lên ngực, vì tổn thương nên ngất đi. Nhân viên công tác của phòng tập thể hình đó thấy anh ta nửa ngày không có phản ứng gì nên gọi 120.
Sau khi Trần Thương nghe xong thì lập tức sửng sốt.
Phòng tập thể thao và khoa cấp cứu hợp tác rất nhiều là hoàn toàn chính xác. Dù sao luôn có một số người không chỉ làm thẻ ở phòng tập thể thao, mà thỉnh thoảng còn phải đến bệnh viện làm thẻ, anh thường xuyên nghe nói có người bị chấn thương do tập thể dục.
Trần Thương hỏi:
- Cụ thể là chuyện gì xảy ra?
Lư Bân cười nói:
- Nhắc tới cũng rất khôi hài. Người khác lúc tập thể dục đều mang tai nghe nghe nhạc dance, còn người này, anh biết người ta nghe cái gì không?
Trần Thương sững sờ:
- Trữ tình? Bi thương?
Lư Bân thở dài:
Nếu anh ta nghe nhạc thì cung khong đen muc bien thanh như the nay. Dang phát trong tai nghe chính là Quách Đức Cương tấu hài!
- Anh ta đang nghe bỗng nhiên cười đau sốc hông, lập tức bị mất lực, tạ trong tay không được cầm chắc nên trực tiếp rơi xuống đè trước ngực, ngay tức khắc dọa sợ người xung quanh.
Trần Thương nghe xong suýt nữa bật cười.
Lúc tập thể dục nghe cái gì không nghe, lại đi nghe Quách Đức Cương tấu hài. Nếu anh nghe quyển tiểu thuyết « Khi Bác Sĩ Mở Hack » một chút thì cũng không đến mức biến thành như vậy.
Anh đây cũng không phải là tìm việc vui cho mình, mà là tìm thú vui cho người.
Nhưng mà, chuyện tạ rơi xuống người này cũng rất là nguy hiểm, rất dễ dàng tạo ra một vài ngoại thương nghiêm trọng, đặc biệt là ở bộ ngực, nơi chứa trái tim và hệ thống mạch máu dày đặc.
- Nhưng người này nhìn qua cũng không nghiêm trọng, đã đưa tới chỗ gần nhất.
Lư Bân cười cười,
- Bác sĩ Trần, em có thể kết bạn Wechat với anh không?
Trần Thương gật đầu:
- Có thể, thường xuyên giao lưu nhé.
Lư Bân gật đầu:
Ha ha, bác sĩ Trần, anh là thần tượng của em đấy! Em nghĩ làm mấy năm ở trung tâm cấp cứu xong sẽ đi bệnh viện làm việc.
Trần Thương hiếu kì hỏi:
- Cậu vừa mới tốt nghiệp hả?
Lư Bân gật đầu:
- Em vừa tốt nghiệp năm ngoái, là khoa Y học Lâm sàng đại học Đông Dương. Đúng lúc đó trung tâm cấp cứu tuyển người nên em đi luôn, nhưng em vẫn muốn làm bác sĩ ngoại khoa.
Nói xong, đồng nghiệp của Lư Bân cũng ký tên bàn giao ở chỗ y tá xong, họ gấp gáp rời đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!