Không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì, một đứa trẻ chỉ mới không đến ba tuổi đã sớm biết nghịch điện thoại.
Tùy ý ấn mở cái video, tò mò cầm chơi.
Không nghĩ tới, còn là một cái video chơi khăm đó.
Đứa trẻ được bác sĩ khoa Nhi vội vàng đón đi.
Chẩn đoán bệnh là "Bị động kinh ở trẻ em"!
Cũng chính là vì em bé sau khi bị hoảng sợ, đột nhiên phát tác bệnh động kinh, lúc phát tác bất tỉnh ngã bổ về phía trước, hai tay hai chân run rẩy, miệng sủi bọt mép, kêu sợ hãi, gấp gáy, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hoảng sợ bất an, ... vân vân.
Cũng là triệu chứng phổ biến bên trong hội chứng bệnh động kinh ở trẻ em.
Nhưng, trị liệu vẫn tương đối phiền phức, cần nằm viện xử lý.
Lúc này, Vương Nhất Triết rốt cuộc không có người che chở, quyền đấm cước đá, đều không tiếc!
Nếu không phải cảnh sát ngăn lại, người phụ nữ này điên lên còn đáng sợ hơn đàn ông!
Ca phẫu thuật của thầy Mã rất thành công, ngực rõ ràng giảm bớt đau đớn, nhưng vẫn cần tiếp tục trị liệu, được nội khoa tim mạch dẫn vào nằm viện.
Nhìn thấy cha mẹ Vương Nhất Triết quyền đấm chân đá đánh cậu bé trước khoa cấp cứu, hiệu trưởng lập tức nói:
- Không cần đánh nữa, giáo dục trẻ con thật tốt là được rồi!
Đáng tiếc, không có người nào nghe anh.
Thiên đạo có luân hồi, trời xanh bỏ qua cho ai?
Đứa trẻ đầu gấu gây nguy hiểm cho thầy Mã, người phụ nữ bảo vệ con của mình.
Thế nhưng, nếu khi có một đứa trẻ khác tạo nên thương tổn cho con của mình, cái này lại là một chuyện khác.
Nhưng nếu tỉ mỉ nghĩ lại, thật sự là bởi vì Vương Nhất Triết sai à?
Là Vương Nhất Triết cho em trai xem video hả?
Xảy ra chuyện như vậy, đến tột cùng nguyên nhân ở đâu?
Suy nghĩ thật kỹ lại thì vô cùng đáng sợ!
Có đôi khi, phương thức giáo dục và quan niệm sai lầm, có thể thật sẽ trong lúc vô ý vô tình, cuối cùng làm ảnh hưởng đến chính người nhà của họ.
Chuyện thầy Mã xong xuôi, Trần Thương và Vương Khiêm cũng về lại khoa cấp cứu.
Trần Thương thở dài:
- Anh Khiêm à, anh cũng sắp chuẩn bị được làm cha, có chuẩn bị gì chưa?
Sau khi Vương Khiêm nghe vậy, sửng sốt một chút, nghĩ đến chuyện vừa rồi, thật sự là hơi tức giận.
Đánh đập trẻ em thật sự là phương thức giáo dục chính xác nhất hả?
Vương Nhất Triết có lỗi, thế nhưng nó mới mười tuổi, biết cái gì chứ!
Sai lầm tất cả là do cha mẹ thôi.
Thế nhưng lại không có cách, cha mẹ không thừa nhận, mà chỉ biết áp đặt cái sai của mình lên người con nhỏ, rồi đánh đập?
Vương Khiêm cười nói:
- Đến lúc đó tôi sẽ đưa nó đến bệnh viện đimỗi ngày mang theo nó đi làm, anh cảm thấy thế nào?
Trần Thương liếc mắt:
- Tôi cảm thấy anh còn không sống lâu được vậy!
Vương Khiêm cười lên ha hả:
Nói đùa.
Co điều viec anh noi toi that su can coi la chuyen quan trong, giao dục trẻ con khi còn bé cần thiết như vậy, thật đừng nên cho đi đường quanh co.
Tôi đang nghĩ co nen đe ba xa tu chuc, o nha trong con nho that tot hay không.
- Bằng không tôi bận rộn như vậy, khẳng định là không được.
Trần Thương nhẹ gật đầu, hoàn toàn chính xác, làm bác sĩ, đặc biệt là bác sĩ cấp cứu, mỗi ngày đi sớm về tối, tăng ca là chuyện bình thường, giường bệnh viện còn quen thuộc hơn so với giường trong nhà.
Đoạn thời gian trước, khi trở bác sĩ Hồ ở bệnh viện một tuần rồi mới về nhà, bất thình lình phát hiện, bản thân không ngủ được.
Lạ giường!
Quen thuộc cái giường đơn ở phòng trực ban, về đến nhà liên tục mất ngủ vài ngày, ông Hồ ngủ không được lăn qua lăn lại tìm vợ mình nói chuyện phiếm, nói luôn cảm thấy là lạ chỗ nào.
Làm cho bà xã thấp thỏm lo âu một trận, cho rằng chồng mình phát hiện cái
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!