Trần Thương nghe xong, bỗng nhiên sửng sốt, nhìn chiếc hộp màu đen, không ngừng nuốt ngụm nước miếng ...
Mặt đen thật sự là sai à?
Nếu có, cũng không đến mức đen đến thế này chứ?
Mới sáng sớm đã khai vị cho tôi ... Cái này thích hợp không ...
Trần Thương dở khóc dở cười.
Đang lúc ngẩn người, người phụ nữ thở dài:
Bác sĩ cậu mau xem!
Trần Thương nhìn người phụ nữ:
- Ừm, tình trạng này bao lâu rồi?
Người phụ nữ thấy Trần Thương nhìn mình chẳm chằm, lắc đầu:
- Bác sĩ, không phải nhìn tôi, là xem đại tiện của tôi ...
Trần Thương thở dài, được rồi được rồi, ai bảo đây là nghề của mình chứ ..
Giờ khắc này, Trần Thương vô cùng ngưỡng mộ Vương Khiêm.
Có lẽ cấp cứu cần chính là anh hùng như cậu ấy, bỗng nhiên giờ khắc này, anh hơi phàn nàn Lý Bảo Sơn, đường đường là chủ nhiệm, chẳng lẽ không biết ngày thường đắp nhiều mặt nạ chút sao?
Mà thôi, mà thôi!
Trần Thương cúi đầu nhìn thoáng qua, nhìn kỹ, ừm, rất thô ... Màu xám trắng ... dài, mảnh ...
Trần Thương nhịn không được ngẩng đầu liếc mắt nhìn người phụ nữ dáng dấp yếu ớt.
Người phụ nữ hình như cũng phát hiện cái đồ chơi này hơi quái dị, mặt đỏ lên:
- Mấy ngày nay táo bón, ngày thường không chú ý, hôm nay đi bồn cầu đều không có đi được ...
- Bác sĩ ... Cậu đừng nhìn tôi, cậu nhìn nó ...
Trần Thương gật đầu:
- Vâng, cháu lại đi, tôi đã biết.
Trần Thương ngẩng đầu hỏi:
- Trước đây có mắc bệnh gì hay không? Uống loại thuốc nào? Có thể ăn qua đồ ăn gì?
Người phụ nữ như có điều suy nghĩ:
-Ừm ... Trước đây bị bệnh trĩ, năm ngoái làm phẫu thuật, các thứ khác cũng không có gì ...
- A, đúng, bữa tiệc gần đây tương đối nhiều, ăn cơm khá nhiều ầu mỡ, thuốc ... Không uống.
Sau khi Trần Thương nghe xong:
Như vậy đi, chau se hỗ trợ kiểm tra mau và nước tiểu cho bác, còn có chức năng gan xem có vấn đề hay không.
Người phụ nữ gật đầu, không từ chối, nhưng vẫn tò mò hỏi:
- Bác sĩ, tôi không hiểu, tôi hỏi một câu, đại tiện của tôi màu xám, tại sao phải kiểm tra máu và nước tiểu, không phải nên kiểm tra đường tiêu hóa hả?
Trần Thương sững sờ ...
Bác cho rằng đại tiện là do đường tiêu hóa rửa sạch sẽ cho bác rửa thành màu trắng à?
Chỉ la bac sĩ không chỉ trị benh cứu người, vẫn phải phổ cap một chut khoa học kiến thức chữa bệnh, chẳng qua bác sĩ trong nước khuyết thiếu, tài nguyên chữa bệnh thiếu thốn, vì vậy nhiều khi bác sĩ không có thời gian kiên nhẫn đối với người bệnh.
Đương nhiên ... Kỳ thật có thể có vài bác sĩ cũng không hiểu ...
Chớ nói chi là một buổi sáng sớm tốt đẹp thế này, một bác sĩ khoa cấp cứu, ăn no không có việc làm, nghiêm túc thảo luận một vấn đề liên quan tới đại tiện với người bệnh!
Trần Thương giải thích nói:
Bình thường sở dĩ đại tiện có màu vàng nâu, đây là bởi vì tế bào gan bài tiết mật tiến vào gan tuần hoàn ruột, đi qua một loạt sự thay đổi hoa học, mật bên trong lá gan màu vàng xanh biến thành màu vàng nâu, đồng thời theo đại tiện bài xuất ra bên ngoài cơ thể.
Nếu đường mật bị tắc nghen, lối đi mật tiến vào đường ruột tắc nghẽn dẫn đến bên trong đường tiêu hóa không có dịch mật, dẫn đến đại tiện sẽ có màu đất sét xám trắng.
Nói đơn giản một chút, chính là thuốc màu không tiến vào đường tiêu hóa được, vì lẽ đó dẫn đến bạc màu!
Trần Thương giải thích cũng coi như rõ ràng dễ hiểu, người phụ nữ ôm lấy cái hộp, vội vàng rời đi ...
Liên tiếp nhìn mấy người bệnh, Trần Thương về tới văn phòng.
Lúc này, Vương Khiêm đang ăn điểm tâm.
Trần Thương sững sờ:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!