Như vậy có tính nhắm vào huấn luyện, đối với Trần Thương mà nói, phát triển rất lớn!
Hiểu biết đối với mạch máu lớn của trái tim và phẫu thuật cũng càng ngày càng thuần thục hơn.
Thời gian một tuần, hơn ba mươi ca phẫu thuật cỡ lớn, mỗi một ngày đều đang đề cao lên, loại công việc cấp cứu cường độ cao này, đối với mỗi người mà nói, đều là một lần huấn luyện ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh.
Trong đêm, mười một giờ, bên trong phòng phẫu thuật năm người ngồi trên mặt đất, dựa lưng vào tường.
Mỗi người một túi glucoze.
Vương Khiêm cảm thay khoang thoi gian nay là đoạn thoi gian từ khi anh làm bác sĩ đến nay phát triển nhanh nhất, trưởng thành nhiều nhất.
Anh vốn xuất thân ngoại khoa, nào có gặp qua phẫu thuật thế này?
Vương Khiêm cười nói:
Ai ... Hôm nay xem như biết ro cai gì gọi là đứt từng khuc ruột, thay Trần, cậu quá mạnh mẽ rồi, cái này cũng có thể chữa trị khỏi được!
Trần Thương lắc đầu cười cười, không nói chuyện.
Chu Hiểu Đông tiếp lời:
- Đừng nói đứt từng khúc ruột, thầy Trần chính là [đầu rơi máu chảy] đoán chừng cũng không thành vấn đề!
Trương Văn Phú cười ha ha:
- Vậy nếu lại thêm một cái ... [ tan nát cõi lòng thì như thế nào?
Trần Thương bó tay rồi, đám người này quá trâu bò, thành ngữ còn có thể dùng như thế!
Chu Hiểu Đông cũng tới góp vui:
- Còn có cái gì ... Đúng rồi, gọi là [ sợ vỡ mật ] ... [ đâm tim rách gan ] !
Vương Khiêm lắc đầu:
- Các cậu không biết, thầy Trần am hiểu nhất là [ mở ruột phá bụng 1 , thích nhất xử lý chính là [tróc da bong thịt) , hiện tại trình độ là [ moi tim mổ gan ], phương hướng cố gắng là [ ngực có lòng tin ] .
Một đám người cùng nhau nở nụ cười.
Niềm vui của đàn ông chính là đơn giản như vậy
Y tá bên cạnh đang thu thập đồ phẫu thuật, nghe thấy mấy người nói chuyện phiếm, nhịn không được cười phun ra.
Viện Viện cười nói:
- Mấy người sao lại tàn nhẫn như vậy chứ? Nguyên một đống thành ngữ bị các ngươi nói đẫm máu như vậy, sau này nói tới những thành ngữ này, chắc tôi cũng không dám dùng.
Vương Khiêm cười ha ha một tiếng:
- Viện Viện, cô không hiểu rồi, đây mới gọi là học để sử dụng, trước đây tôi đối với mấy thành ngữ này, hiểu rõ không đủ khắc sâu, sau mấy ngày nay phẫu thuật xong, phải nói ... Thật càng ngày càng có cảm xúc.
- Giống một ca phẫu thuật ngày hôm qua vậy, chính là cái [ nóng ruột nóng gan ] , cô nghĩ xem? Ruột vặn thành viên luôn rồi, có thể không khó chịu? Vô cùng cấp bách!
Chu Hiểu Đông lấy tay che mặt:
- Anh Khiêm nhi, đó là bệnh tắc ruột.
Vương Khiêm gật đầu:
- Đúng, câu nói xem, bệnh tắc ruột, không lo lắng mới là lạ, cậu nói trong lòng phải có bao nhiêu lo lắng! Tôi phát hiện lão tổ tông của chúng ta quá lợi hại, quá hình tượng, tố từ đặt câu quả thực quá giỏi!
Trần Thương nghe mọi người nói đùa, cũng rất vui vẻ, khoảng thời gian này, qua rèn luyện của họ, trình độ năng lực chất lượng bay vọt.
Một đoàn đội trang nghiêm đã thành hình, năng lực bước đầu đầy đủ úng phó cho nhu cầu bức thiết.
Chỉ la anh con phát hiện một chuyện ...