Vương Thọ nhìn vào vết thương ngoài phần bụng lúc này của Dương Viễn Trung, hít sâu một hơi!
Nếu như tối qua mình cho anh ta tiền, vậy bây giờ sẽ không bị đâm vì đòi nợ vậy rồi?
Nghĩ tới đây, Vương Thọ cười giễu một tiếng!
Anh lắc đầu, nếu được trở lại tối hôm qua, anh vẫn sẽ không cho cậu em vợ không đàng hoàng này tiền.
Ngôi sao điện ảnh còn chẳng cứu nổi anh trai cờ bạc rượu chè nhà mình, huống chi giờ anh chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ.
Đây chính xác là một cái động không đáy!
Hi vọng chuyện này, có thể cho cậu ta một bài học ...
Nhưng mà, điều kiện trước tiên bây giờ phải cứu cậu ta sống đã.
Noi that, bây giờ Vương Thọ đã chang còn chút tình cảm nào với cậu em vợ này, cũng không muốn có liên quan gì với cậu ta nữa.
Đối với người bệnh, anh vẫn phải hết sức cứu giúp.
Số điện thoại của Trần Thương, Hà Thông đã đưa cho anh rồi, nhưng bây giờ chẳng phải lúc gọi điện nữa, phải ổn định tình hình người bệnh trước đã.
- Đưa cái kẹp mạch máu chống tràn cho tôi!
Vương Thọ nói với y tá.
Sau đó, anh nhìn thoáng qua Hứa Tằng:
- Chủ nhiệm Hứa, anh đến rút dao ra, tôi sẽ cầm máu.
Hứa Tằng nhanh chóng gật đầu, rồi cẩn thận cầm con dao sắc bén dài 3cm từ từ dọc xuống theo lá gan.
Thế nhưng vào ngay lúc này, máu tươi đột nhiên trào hết ra ngoài.
Máu trong tĩnh mạch gần gan liên tục tràn ra, hai tay Vương Thọ lập tức nhuộm đỏ, nhưng ánh mắt lại không chút gợn sóng, lúc này, anh đã ý thức được, độ khó của ca phẫu thuật này, đã vượt khỏi phạm vi năng lực của mình rồi!
Khu vực tĩnh mạch bị tổn thương là nằm phía sau vách lá gan, mà lá gan to lớn lại có một khe hở, đang liên tục chảy máu ra, quan trọng hơn chỗ tĩnh mạch gan bị thương đó, là nằm ngay trong lá gan!
Trán Vương Thọ liên tục có mồ hôi chảy ra, nếu như không ngăn máu ngừng tràn, vậy ngay cả Trần Thương có tới cũng sẽ phí công!
Mà huyết áp còn đang dần hạ xuống ...
70 ... 65 ... 63 ...
Không chỉ có anh, Hứa Tằng cũng sắc mặt nghiêm trọng, trán dần chảy ra từng hạt từng hạt mồ hôi lạnh, một dao kia, thật sự muốn mạng người à!
Bình thường là nói, "Bậc thầy" đầy kinh nghiệm ra dao, mà vết thương nhẹ, ngay cả là nghiệm thương cũng là một vết thương nhẹ, ngày xưa có nữ sinh viện y nào đó từng mở tiền lệ, đâm bạn trai mười mấy nhát dao, nhưng vẫn tránh chỗ yếu hại.
Mà người cầm dao đi đâm loạn, đa phần toàn là người mới, người trẻ tuổi, nếu không thì là người đần, muốn đòi mạng người!
Đương nhiên, không có bọ cánh cam thì đừng ôm việc đồ sứ, không có chuyện gì đừng nghịch dao, phần bụng lại càng có rất nhiều chỗ hiểm trí mạng.
Vương Thọ dùng sức lực của chín trâu hai hổ, cuối cùng lấy kẹp để mạch máu không xâm lấn, kẹp hết chủ tĩnh mạch của gan đang mở miệng lại!
Mà vô số động mạch chủ, tĩnh mạch, lá gan mạch máu ... bên trong bụng, cả mấy chỗ chảy máu ít cũng toàn bộ bị cầm máu hết.
Dường đưong la chủ nhiem khoa cap cứu cua Dong Dai Nhị Vien, chủ nhiệm ngoại khoa gan mật, chút trình độ ấy vẫn phải có!
Nhưng lúc này, cũng không phải phẫu thuật đã an toàn hẳn rồi.
Kẹp đóng ở tĩnh mạch gần gan bởi vì cần phải kẹp cho máu bên ngoài khỏi tràn vào, nên đóng chặt vô cùng, dù vẫn có thể duy trì cho máu lưu thông, nhưng nếu kẹp đóng thời gian dài như vậy sẽ xuất hiện vấn đề rất lớn!
Người bệnh cũng không phải hồi phục hoàn toàn, chỉ mới đang duy trì trong trạng thái tương đối ổn định, thậm chí còn chưa có thoát khỏi thời gian nguy hiểm!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!