Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

Tần Duyệt đứng ở cửa ra vào, nhìn một đống đồ lớn, mười mấy cân trứng gà, hai ba mươi cân gạo kê, còn có một đống lớn những thứ vụn vặt linh tinh tạp nham mà mẹ Trần Thương đưa cho mang về.

Khuôn mặt cảm giác đầy thành tựu!

Ông Tần ơi là ông Tần, ba nhìn ba đi theo con được hưởng bao nhiêu vinh dự!

Lúc đi, cầm hai cân rượu của ba, lại còn cầm về nhiều đồ đạc đầy ắp như vậy, rất đáng nha!

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt đã cảm thấy vô cùng đáng giá.

Suy nghĩ ... Đợi qua mấy ngày lại trở về một lần nữa!

Mẹ Trần Thương nói, phải nuôi thêm mấy con gà mái nữa, lần sau tới sẽ nấu cho Tần Duyệt bồi bổ thân thể, lần sau khi Tần Duyệt tới, mang cho cha mang một con! Dù sao luôn uống rượu của lão cha cũng không tiện.

Tần Duyệt gõ cửa một cái:

- Cha mẹ, mở cửa.

Ký Như Vân và ông Tần đang ngồi ở trong nhà nói chuyện phiếm.

Tần Hiếu Uyên thở dài:

Vợ à, bây giờ Duyệt Duyệt không có ở nhà, chỉ có mỗi hai người chúng ta, thật là không có ý nghĩa!

Ký Như Vân cầm điện thoại, vừa mới xem hết một bài báo « Mẹ chồng đối xử với con rể như thế nào», nghe thấy ông Tần nói như vậy, lập tức liếc mắt:

- Không phải hai ngày trước ông còn nói, áo bông nhỏ lòng dạ hiểm độc này không thể mặc sao?

Tần Hiếu Uyên cười ha ha một tiếng:

- Đây không phải là nói đùa thôi sao? Đưa cho con gái, đừng nói là hai chai rượu, ngay cả cầm hết cũng không có chuyện gì, nói không chừng đúng lúc cai rượu được nữa nha!

Ký Như Vân cười giễu một tiếng:

- Thật hả?

Tần Hiếu Uyên nghiêm túc gật đầu:

- Việc này còn có thể giả à?

Lúc này, tiếng đập cửa vang lên, nghe thấy giọng của Tần Duyệt, ông Tần bỗng nhiên mừng tít mắt:

- Cô gái của tôi trở về rồi, tôi đi mở cửa!

Nói xong, ông vội vàng đứng dậy, dép lê cũng đeo ngược, chạy đến chỗ cửa ra vào.

Sau khi mở cửa, nhìn thấy Tần Duyệt, ông Tần cảm thấy cả người tâm trạng tốt:

Tro ve roi, Duyet Duyet! Oi! Tại sao lại co nhieu đo như vậy?

Tần Duyệt gật đầu:

- Giúp con cầm vào với, cái này để con tự cầm, ba cầm phía sau nha.

Ký Như Vân thấy thế, cũng vội vàng để điện thoại xuống, đi ra.

Bà tò mò nhìn Tần Duyệt bao lớn bao nhỏ cầm một đống đồ vật lớn:

- Duyệt Duyệt, mấy cái này là cái gì vậy? Tại sao lại nhiều như vậy?

Sau khi ông Tần giúp khiên vào phòng, Tần Duyệt cười nói:

Đay la đồ mẹ Tran Thương cho con, đay la trung ga ma ga nuoi trong nha đẻ ra, đặc biệt thơm, đây là món trứng gà ngon nhất con từng nếm qua ... Đây là gạo kê, gạo kê húp cháo của người ta căn bản không giống với mùi vị của nhà chúng ta ... Đây là ...

Lúc hai người ông Tan và Ký Như Vân nhìn Tần Duyệt miệng lưỡi lưu loát thao thao bất tuyệt giống như đã thuộc như lòng bàn tay nói về những đồ vừa mang về, có một loại cảm giác khó hiểu ...

Tần Duyệt cười hì hì nói:

- Mẹ, cái này chính là mật ong đó, là người trong thôn họ tự ủ gây mật đấy, con đặc biệt mang về cho mẹ.

- Sáng sớm ngày mai mẹ nếm thử trứng gà này xem, ăn cực kỳ ngon.

Ông Tần khụ khụ một tiếng:

- Duyệt Duyệt, tại sao con lại cầm nhiều đồ về như vậy? Quả thật là không tốt ...

Tần Duyệt thở dài:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!