Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

Hai ngày nay, ông Hạ ở ICU, vợ ông ấy cũng không có cách nào chăm sóc, dứt khoát ngồi xe tải của ông Trần về nhà thu dọn đồ đạc, đợi sau khi ông Hạ chuyển về khoa gan mật rồi đến chăm sóc.

Trên đường đi, trong lòng Trần Đại Hải thăng trầm bất định!

Ông biết rằng con trai mình lợi hại, nhưng ... không có lợi hại như thế!

Về nhà một chuyến, đến bệnh viện một chuyến, lại trở thành giáo sư chuyên khoa của bệnh viện nhân dân thành phố Tấn Dương, nhắc tới việc này thật sự là làm rạng danh tổ tông!

Nhớ lại viện trưởng Lưu xem trọng Thương Nhi như thế, ông Trần cũng thoải mái, vui vẻ.

Sau khi quyết định hôm nay trở về, sáng sớm ngày mai đi thăm mộ tổ tiên, xem có phải là đã có khói xanh bốc lên rồi không ...

Đối với tiền đo của con trai, người lam cha là đắc ý nhat.

Nghĩ đến viện trưởng cao cao tại thượng đối với ông còn có chút kính trọng, nên trong lòng Trần Đại Hải cũng thoải mái hơn nhiều.

Ở trong thôn nói khoác cả một đời người, bây giờ Trần Đại Hải lại cảm thấy, nếu con người thật sự lợi hại, thì ai còn cần nói khoác nữa?

Giống như hôm nay, bản thân không nói khoác, nhưng người khác cũng nói rất cao, vậy làm gì cần nói khoác nữa ...

Nghĩ đến đây, lão Trần thật sự cảm thấy tràn đầy xúc động!

Mà cảm kích nhất là vợ của ông Hạ và người nhà, bà ấy trên đường đi luôn nói chuyện với Trần Thương và Tần Duyệt, vô cùng cảm kích.

Lần này nếu không nhờ có Trần Thương, không nói đến việc phải tốn hết bao nhiêu tiền, đến mạng của ông Hạ còn không biết có thể giữ được không!

Mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi này là khoảng thời gian khó khăn nhất của bà.

Hơn nữa, nghĩ đến câu nói của Tiểu Trần, làm cho mình miễn cưỡng đi đóng tiền thuốc men, đây có thể là hơn mấy vạn tệ lận đó ..

Việc này đối với một gia đình bình thường mà nói ... thực sự là ân trọng như

núi!

Nghĩ đi nghĩ lại, đợi sau này lúc ông Hạ mở tiệc, bà ấy ra phía sau bếp giúp đỡ, một người phụ nữ tuyệt vời cỡ nào?

Đợi con trai trở về, nhất định phải bảo bó ghi nhớ ân tình của nhà ông Trần.

Hôm nay, Trần Thương và Tần Duyệt phải trở về An Dương, vé tàu đã đặt xong, cho nên đã từ chối bữa cơm của viện trưởng Lưu.

Mà lúc này, Dương Giai Tuệ ở nhà biết mọi người muốn quay về, vội vàng chuẩn bị đồ ăn, thuận tiện lấy mười mấy cân trứng gà trữ trong kho đóng gói lại, lại mang 20-30 cân gạo kê nhà trồng, để lúc đi đưa cho Tần Duyệt mang theo.

Trong nhà không có thứ gì đáng giá, Tần Duyệt thích trứng gà trong nhà, còn nói gạo kê nấu cháo thật thơm.

Dương Giai Tuệ đóng gói tràn đầy, còn có rất nhiều hạch đào, muốn để Tần Duyệt mang theo, nhưng cơ bản không mang theo được nhiều như vậy.

Lúc ăn cơm, lão Trần nói với Trần Thương:

- Thương Nhi, sau khi trở về, mua xe đi, ngồi xe không tiện, con cũng biết lái xe, chở theo Duyệt Duyệt đi dạo.

Chính xác, Trần Thương là tài xế, sau khi thi đại học đã thi bằng lái xe, vào những kì nghỉ trước đây đã trở về nhà đã lấy xe tải của Trần Đại Hải chạy đi nhập hàng ở Tấn Dương.

Sau khi Trần Thương nghe xong, nhẹ gật đầu.

Dương Giai Tuệ nghe thay Trần Đại Hải khen Trần Thương, tự nhiên cũng cản thấy hạnh phuc, sau khi nghe được Trần Thương lam chức vụ chuyên khoa ở bệnh viện nhân dân Tấn Dương, trên mặt cũng cực kì vui vẻ.

Chẳng qua, điều làm bà vui vẻ là, sau này con trai có thể thường xuyên về nhà.

Người làm mẹ, đôi khi không cần con cái làm nhiều việc có cống hiến lớn, chỉ mong một đời đều được bình an, có thể thường xuyên về nhà thì tốt hơn.

Bà lâp tức cười nói:

Mua xe, tranh thủ thời gian mua lấy chiếc xe, mẹ góp cho con ít tiền, mua chiếc tốt! Sau này Duyệt Duyệt đi theo Tần Thương về nhà cũng dễ dàng hơn.

Tần Duyệt gật đầu, cô bây giờ cực kì yêu thích tính chất đơn thuần này của cô chú.

Ăn cơm xong, sau khi Dương Giai Tuệ do dự một hồi, kéo Tần Duyệt đến bên cạnh phòng ngủ.

- Duyệt Duyệt, con ngồi xuống một chút.

Nói xong, Dương Giai Tuệ đi vào bên trong, từ trên đầu tủ lấy xuống một chiếc hộp nhỏ, lấy ra một chiếc vòng từ trong hộp nhỏ.

Phỉ thúy, chất lượng như thế nào, Dương Giai Tuệ cũng không hiểu lắm, đây là của mẹ Trần Đại Hải đưa cho bà, cũng xem như là bảo vật gia truyền của nhà họ trần Trần.

Dương Giai Tuệ cả đời làm việc nặng nhoc, chiếc vong ngọc thì rat de hỏng, bình thường căn bản không nỡ đeo ra ngoài, sợ sẽ làm hư mất.

Tần Duyệt chờ đợi trong sự hiếu kì, không lâu sau, Dương Giai Tuệ từ trong phòng bước ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!