Lúc này, không khí bên trong phòng phẫu thuật rất ngột ngạt!
Chủ nhiệm khoa cấp cứu Kế Khuc, chủ nhiệm ngoại khoa gan mật Dương Tự Minh và chủ nhiệm phẫu thuật tổng quát Tề Tiêu, ba người tập trung ttrongại phòng phẫu thuật, nhìn cẩn thận vào tình trạng trong khoang bụng, không dám chủ quan!
Luc nay, Thẩm Tu Viễn mới ý thức được hành vi vừa rồi của mình qua loa đến mức nào ...
Nghĩ kĩ lại về việc mổ vừa rồi của mình, hoảng sợ một trận, mồ hôi lạnh chảy ra, quần áo bên trong đã ướt đẫm.
Nếu như biên độ động tác vừa rồi của mình lớn hơn một chút, có thể cục diện bây giờ không còn cách nào khống chế được nữa ...
Có điều, bụng đã mở ra, mặc dù có thể nhìn thấy cái nĩa bằng gỗ bén nhọn đâm vào khoang bụng, nhưng mọi người đều không dám tùy tiện di chuyển.
Ngay cả tiếng hít thở bên trong phòng phẫu thuật, cũng bắt đầu huyên náo lên.
Chủ nhiệm khoa cấp cứu Kế Khúc cau mày, dưới ánh đèn phẫu thuật, ông có thể nhìn thấy rõ ràng đầu gỗ sắc bén đâm vào đường ruột, phân, mặc dù nước tiểu và vật bài tiết không tràn ra, nhưng đó hoàn toàn là bởi vì đầu gỗ sắc bén đâm vào đường ruột, miệng vết thương bị chặn!
Kiểm tra bên trong khoang bụng vẫn phải tiếp tục, không thể vì điều này mà dừng việc phẫu thuật.
Kế Khúc trầm giọng nói:
- Chưa phát hiện chất lỏng giống như mật trong bụng!
- Chưa phát hiện mạch máu lớn bị tổn thương.
- Lá gan có vết thương xuyên thấu rõ ràng, chảy máu không quá rõ ràng.
Cuộc dò xét được tiến hành thận trọng từng bước một, mà lúc này, chủ nhiệm ngoại khoa gan mật Dương Tự Minh đột nhiên nói:
- Ông Kế, ông đừng nhúc nhích!
Câu nói làm Kế Khúc sững sờ, chủ nhiệm phẫu thuật tổng quát Tê Tiêu ở vừa cũng nhìn về phía Dương Tự Minh.
Dương Tự Minh nuốt nước miếng:
- Có những nhánh gãy trong động mạch gan thông thường, và có những vết thương xuyên thấu rõ ràng trong gan cận tĩnh mạch, bây giờ nếu ông động lung tung rất dễ dẫn đến xuất huyết nặng!
Một câu nói khiến Kế Khúc không thể không dừng lại thao tác của mình.
Qua một lúc, Kế Khúc không nhịn được hỏi:
- Chảy máu thì cầm máu là được rồi? Bây giờ không xử lí, chờ đến lúc đường ruột vỡ ra hoàn toàn, phân và nước tiểu lan tràn ra, toàn bộ bụng bên trong bị lây nhiễm thì căn bản không có cách nào để kiểm soát.
Đúng vậy, đây là một đạo lí, dù sao phân và nước tiểu rất dễ lây nhiễm. Lúc này, bởi vì vật lạ xâm nhập vào bên trong khoang bụng, nếu nhưng nội dung còn bị rò rỉ ra ngoài, khoang bụng nhiễm trùng thì cực kì rắc rối!
Bình thường mà nói, nội tạng tổn thương không phải là không thể cứu, chỉ cần dựa theo nguyên tắc “trước cầm máu, sau vá" từ từ tiến hành là được rồi.
Dương Tự Minh nghiêm nghị nói:
Lây nhiễm, có thể kháng lây nhiễm, nhưng gan cận tĩnh mạch bị phá vỡ, chỗ này không có người có thể cứu anh ta!
Giọng nói không lớn, nhưng vào tai mọi người như trở thành tiếng sấm!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!