Lúc này, nữ y tá trẻ tuổi của thôn cầm máy đo huyết áp và ống nghe bệnh chạy tới, Tần Duyệt vội đo huyết áp, nhẹ nhàng thở ra, nói:
- 120/70 mmHg! Huyết áp ổn định.
Trần Thương di chuyển ống nghe bệnh xuống bụng nghe một chút, không nghe thấy âm thanh ruột, đường ruột khẳng định là đã bị tổn thương, có điều là chỉ có duy nhất lá gan không xác định được, nhưng bây giờ nhìn không thấy càng sờ không được, tất cả mọi chuyện chỉ có thể chờ đợi cứu viện!
May mắn thay sau khi kiểm tra thì triệu chứng liên quan đến bệnh tật, mạng sống coi như đã tạm ổn định.
Chờ đợi 120 đi!
Quá trình này, dài dằng dặc trôi qua trong lo lắng.
Vợ của lão Hạ đứng ở bên cạnh lo lắng nhìn ông, cầm điện thoại gọi cho con trai ở xa tận Bắc Kinh, giọng nói của bà ấy hơi nghẹn ngào.
Trần Thương nhìn người bệnh xem xét tình trạng và cảm thấy đã khá ổn định, dứt khoát nói:
- Bây giờ lái xe đưa chú Hạ đến bệnh viện trong thành phố đi, không cần chờ 120 nữa, tới tới lui lui, càng trì hoãn thời gian thêm nữa.
Trần Thương là đã thận trọng cân nhắc qua việc di chuyển, khi nãy kiểm tra các triệu chứng bệnh và mạng sống của ông Hạ thấy mọi thứ đều khá ổn định, trước mắt không có tổn thương gì quá lớn, xe cấp cứu từ trong thành phố đến đây, sau đó lại trở về, thật sự rất là lãng phí thời gian.
Hiện tại, Trần Thương cũng có thể đảm bảo rằng tình trạng sức khỏe của người bệnh, không đến mức có nguy hiểm đến tính mạng.
Vì có thể đảm bảo rằng người bệnh chắc chắn không có nguy hiểm, nên có thể nhanh chóng đưa đến bệnh viện là lựa chọn tốt nhất, không nên có ảo tưởng là xe cấp cứu có thể thần kỳ như thế, đặc biệt là đối với loại người bệnh ngoại thương này.
Khi Trần Đại Hải nghe vậy, ông vội vàng chạy về nhà lấy chiếc xe tải trong nhà mình chạy đến.
Đây là chiếc xe mà Trần Đại Hải ngày thường hay dùng để nhập hàng chủ yếu là mua sắm nguyên liệu nấu ăn.
Trần Thương đã kêu gọi mọi người lại, chuyển đến một cái cánh cửa, bốn năm người thận trọng nâng người đàn ông lên, sau đó đặt người đàn ông ở chỗ ngồi phía sau xe tải, một đoàn người đưa ông Hà đi đến bệnh viện.
Trần Thương và Tần Duyệt cùng với vợ của ông Hà cùng nhau đi đến bệnh viện.
Trên đường đi, vợ của ông Hạ không ngừng ngồi một chỗ nói chuyện với ông Hạ, sợ ông ngủ đi.
Còn ông Hạ thi nhe răng trợn mắt vì đau sau đó lại thét lên ai ui.
Ông Trần lái xe cực kỳ ổn định, mỗi khi qua năm Tần Duyệt phút lại đo huyết áp một lần cho ông Hạ, sợ sẽ xảy ra vấn đề gì.
Trước mắt thì huyết áp còn ổn định ở mức trên 100, Trần Thương cũng không quá lo lắng ...
Nhưng nếu còn chờ xe cấp cứu 120 đến, cũng không biết đợi đến chừng nào.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thời gian trôi qua khoảng tầm 40 phút, xe dừng trước cửa ra vào khoa cấp cứu bệnh viện nhân dân thị trấn Tấn Dương.
Trần Thương và ông Trần còn có cả ông Dương ở trên xe thận trọng cùng nhau đưa người bệnh tới khoa cấp cứu.
- Phần bụng ngoại thương, máy cắt.
Sau khi Trần Thương đưa lão Hạ vào khoa cấp cứu theo thói quen mà nói với y tá ở đó.
Tiểu y ta đứng bên cạnh mắt trừng to, cả khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
Nhưng mà cũng may bác sĩ đứng ở đó phản ứng nhanh, vội vàng nói:
Ngan ngơ làm gì, nhanh đi đẩy giường!
Thẩm Tu Viễn vội vàng tiến lên kiểm tra người bệnh:
- Chuyện gì xảy ra?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!