Cho dù có trợ cấp đặc biệt, cũng là lực bất tòng tâm!
Mà tim Trần Thương thì đập thình thịch, đây không phải cơ hội à?
Đang không biết đi nơi nào tìm được quái cao cấp, bây giờ có cơ hội, tự nhiên không thể từ chối.
Lý Bảo Sơn nhìn mọi người, nói:
- Người phụ trách là do tôi làm, hai bác sĩ ngoại khoa, ai nguyện ý tham gia?
Vừa dứt lời, mọi người nhìn thẳng vào nhau.
La Châu muốn tham gia, nhưng kinh nghiệm không đủ, khó gánh trách nhiệm.
Trong lòng lão Trần cũng hơi bị lay động, nhưng ... Rất nhiều nguyên nhân để ông ta không được chọn.
Trần Thương giơ tay lên!
Ngay sau đó, Vương Khiêm, Vương Khải An, Giang Đào cũng giơ tay lên.
Lý Bảo Sơn đảo mắt một vòng, nhẹ gật đầu:
- Vương Khiêm, Vương Khải An, hai người các cậu đi, Giang Đào cậu phối hợp thật tốt với chủ nhiệm An triển khai công tác ngoại khoa tay.
Trần Thương lập tức sững sờ ...
Xem thường mình?
Nhưng ngay sau đó, Lý Bảo Sơn tiếp tục nói:
Cứ quyết định như thế, tiểu Trần, cậu tới làm người phụ trách, Vương Khiêm, Vương Khải An, mọi ngươi phối hợp với Trần Thương.
Mọi người vội vàng sững sờ, nhìn về phía Trần Thương.
Ngay cả bản thân Trần Thương cũng có chút mắt trợn tròn, tại sao anh lại là người chịu trách nhiệm?
Chủ nhiệm Lý quá nể mặt mình đi?
Sau khi nói xong, Lý Bảo Sơn nhìn ba người Trần Thương, Vương Khiêm và Vương Khải An:
- Còn vấn đề gì không?
Mọi người lắc đầu.
Lý Bảo Sơn gật đầu:
Vậy bây giờ tôi đi báo cáo lên trên.
Sau khi Lý Bảo Sơn rời đi, đến phòng làm việc của viện trưởng, lúc này Trương Hữu Phúc, Đào Mật cũng ở nơi này.
Tần Hiếu Uyên nói:
- Sao rồi, đã chọn được chưa?
Lý Bảo Sơn lấy ra một tờ giấy:
Trần Thương là người chịu trách nhiệm, Vương Khải An, Vương Khiêm là bác sĩ
Trương Hữu Phúc nói:
- Khoa chúng tôi có Chu Hiểu Đông.
Đào Mật:
- Khoa chúng tôi có Trương Văn Phú.
Tần Hiếu Uyên sững sờ, những người này tuổi tác và kinh nghiệm đều không cao, cao nhất chính là Vương Khải An, bác sĩ phó chủ nhiệm, nhưng bởi vì trình độ cao, năm nay cũng mới 35 tuổi.
Trương Văn Phú chủ trị y, 35 tuổi, những người khác vẫn còn là những thanh niên trẻ tuổi.
Điều này làm cho Đào Mật có chút bất an, ông nhìn Lý Bảo Sơn.