Mọi người xung quanh nhìn về phía Trần Thương với ánh mắt tràn đầy kính ý à cảm khái.
Nhạc Văn Thanh và Phạm Thái liếc nhau.
Người đó là ai?
Sao lại lợi hại như vậy?
Nghĩ đến trong phòng cấp cứu Trần Thương nói "Tôi có thể", hai người khẳng định sẽ chất vấn.
Nhưng ngắn ngủi thời gian một ca phẫu thuật, Trần Thương nói cho bọn họ cái gì gọi là: Không thể nghi ngờ!
Tiền Lượng cực kỳ hối hận!
Mình đã có cơ hội trở thành thầy của quái vật này.
Đáng tiếc, cơ hội chỉ có một lần.
Tiền Lượng thật sự là:
Đau lòng không thể thở nổi.
Trong đầu toàn là hối hận.
Trơ mắt nhìn người ...
Lại không phải đồ đệ của mình.
Mặc người trang bức, tôi lại bất lực.
...
Không sai, ông muốn khống chế cậu ta.
Không thể để cho ai trông thấy cậu ta nữa ...
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Trần Thương kiểm tra ổ bụng, cũng không có quá nhiều tổn thương, hơi vá lại, phẫu thuật triệt để kết thúc.
Tiền Lượng nhìn Trần Thương, nhịn không được nói:
- Tiểu Trần, làm thật tuyệt!
Vương Hướng Quân thì nhìn về phía Trần Thương:
- Tiểu Trần, hôm nay nhờ có cậu, nếu không có cậu ... Ai!
Trần Thương cười nói:
- Đây là việc tôi nên làm.
Vương Hướng Quân hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua Phạm Thái, lại liếc mắt nhìn Trần Thương, lắc đầu.
Lý than đen có tài đức gì?
Có thể nắm giữ một bảo bối như vậy!
Vương Hướng Quân ông không phục.
Nghĩ đến mấy ngày trước, thằng nhãi này còn là tác giả của bài đăng ở trang đầu « Lá Gan Cấy Ghép » và « Tạp chí ngoại khoa nước Anh ».
Ông không biết xấu hổ à?
Đã lớn như vậy, mà còn dựa vào một tên tiểu bối viết luận văn cho mình!
Mất mặt hay không?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!