Cái gì mà lộn xộn?
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Lý Vũ vậy mà đều có chút chờ mong ...
Điều này khiến Trần Thương có chút mờ mịt, tôi nói sai cái gì à?
Trần Thương tiếp tục nói:
- Không phải, giáo sư Thang!
Bỗng nhiên anh kịp phản ứng, lập tức dở khóc dở cười nói:
- Giáo sư Thang, ngài hiểu lầm tôi rồi, tôi sao có thể làm ra loại chuyện này?
- Buổi tối hôm nay, tôi đã đặt trước phòng ăn, tôi mang ngài đi gặp mấy người, tôi tin tưởng, nhất định ngài sẽ vui vẻ.
Nhìn thấy dáng vẻ thần bí của Trần Thương, Thang Kim Ba cũng có chút hiếu kỳ, tiểu quỷ này đến cùng là muốn làm cái gì?
Buổi sáng hôm nay, không có việc gì, mà buổi chiều có mấy ca phẫu thuật, Trần Thương để An Ngạn Quân tới làm.
Mà Đàm Trung Lâm biết được Thang giáo sư tới cũng vội vàng chạy tới!
Đàm Trung Lâm nghe Trần Thương ủy thác cho An Ngạn Quân làm, lập tức có chút tranh giành tình nhân, dù sao thì đây chính là làm trước mặt Thang giáo sư, sao có thể để danh tiếng tốt đều thuộc về một mình An Ngạn Quân chứ?
Chủ nhiệm An rơi vào đường cùng, nhường cho Đàm Trung Lâm mấy ca.
Giang Đào được sắp xếp tới sân bay đón người.
Phẫu thuật chiều nay vẫn là mấy người, duy nhất nhiều hơn Đàm Trung Lâm.
Cố Hồng Mai và Thường Hồng Lôi tới sân bay An Dương.
Giang Đào cũng đã lâu rồi chưa gặp lão sư và chủ nhiệm Thường, liền vội vàng cười đem hành lý lên xe, là một chiếc xe thương vụ hiệu Mercedes-Benz, không gian cũng rộng.
Bay từ Thượng Hải tới đây cũng nhanh đến, chỉ chưa đến 20 phút.
Dứt khoát một đoàn người ở bên ngoài phi trường chờ ngủ dậy.
Cố Hồng Mai cùng thường Hồng Mai rất chờ mong lần gặp mặt này.
Cố Hồng Mai một bụng nói không hết, giống như cô gái nhỏ vậy, một mực hỏi Thường Hồng Lôi:
Chị xem, khi gặp nhau thì đàn anh Vương và đàn anh Thang sẽ có bộ dạng gì? Hai người bọn họ đã lâu lắm không gặp nhỉ!
Thường Hồng Lôi gật đầu, mặc dù tính cách của Thang Kim Ba và Vương Ngọc Sơn hoàn toàn khác biệt, nhưng thực chất bên trong đều cực kỳ kiêu ngạo! Cũng cực kỳ cố chấp!
Tuyệt đối sẽ không chịu thua nhau.
Nghĩ đến tối nay sẽ gặp mặt, bà cũng rất chờ mong.
Cố Hồng Mai nhìn Giang Đào:
- Đàn chị, Tiểu Giang gửi cho em một phục kiện chỉ nam khâu gân, là do bác sĩ Trần Thương của khoa bọn họ tự mình làm! Đây rốt cuộc là kiểu người gì?
Thường Hồng Lôi hồi tưởng lại ca phẫu thuật khâu lần trước, nhịn không được cười cười:
Kha nang là ... La mot ngưoi co the hoan thanh nhiệm vụ mà trước kia chúng ta chưa làm xong!
Đang lúc nói chuyện, một bóng người xuất hiện, không cao không thấp, thế nhưng lại vô cùng có tinh thần, một thân tây trang phẳng phiu, còn sót lại tóc, cũng từng chút một được xử lý tốt.
Lần gặp mặt này, Vương Ngọc Sơn cố ý mặc bộ đồ khiến mình đẹp trai nhất có thể.
Đây là lần gặp đầu tiên trong suốt hai mươi năm qua của bốn người bọn họ.
Trông thấy Cố Hồng Mai cùng Thường Hồng Lôi đứng yên tại chỗ, Vương Ngọc Sơn đi tới, tuy sắc mặt biểu lộ bình thản nhưng trong lòng lại cực kỳ kích động.
Thường Hồng Lôi ngẩng đầu:
- Đàn anh, anh vẫn đẹp trai như ngày nào!
Vương Ngọc Sơn nhịn không được nói:
- So với Thang Kim Ba có đẹp trai hơn không?
Một câu này chọc cười Thường Hồng Lôi.
Nhìn thấy ba người trong chuyện xưa đã tới, Giang Đào cũng cực kỳ hưng phấn, anh ta rất chờ mong, tối nay sau khi chư vị lão sư gặp mặt sẽ là cảnh tượng như thế nào nha!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!