Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bác Sĩ Kiều, Xin Đừng Manh Động - Hà Mật Khuê

Lúc xuống xe ai nấy vừa mệt vừa đói, khách ra vào lại đông nên chẳng để ý đến, nhưng vắng người bớt, được bà chủ quán đích thân giới thiệu, ai nấy đều tò mò mở to mắt chờ đợi. 

Cô gái tên Khả Liên được bà chủ quán gọi ra là một thiếu nữ sỡ hữu vẻ ngoài xinh đẹp trong sáng, đồng nghiệp nam của Kiều Dương ai nấy đều trầm trồ, hai mắt bừng sáng khi thấy người đẹp. 

“Mẹ gọi con ạ?” 

Giọng nói mềm mại lễ phép của Khả Liên vừa cất lên, nhóm đàn ông ngoài mặt tử tế lại bắt đầu lộ bản tính, miệng không ngừng xuýt xoa cảm thán. Khả Liên có mái tóc dài thẳng đen tự nhiên, kết hợp với nhan sắc vốn có lại tôn. lên vẻ dịu dàng thục nữ. 

Bà chủ quán chỉ chăm chăm để ý đến Kiều Dương, bà vỗ vai anh bôm bốp, tự hào khoe khoang: “Nói cậu nghe, con gái dì mới tốt nghiệp đại học chuyên ngành báo chí, suốt mười mấy năm đều là học sinh giỏi, lại hiếu thuận giỏi giang, cậu mà lấy con gái dì là xứng đôi vừa lứa, trời sinh một cặp.” 

“Mẹ.Khả Liên xấu hổ không dám nhìn thẳng, lén kéo tay mẹ mình, nhỏ giọng gọi. 

Bà chủ quán vẫn kiên quyết làm mai, còn cười cười ẩn ý tiếp lời: “Nhìn băng rôn trên xe, chắc cậu là bác sĩ đi khám bệnh từ thiện đúng không? Còn trẻ mà đã đi khám từ thiện chắc cũng giỏi lắm nhỉ?” 

“Dạ phải.” Kiều Dương cười lịch sự đáp lời: “Con giỏi nhất là cứu người, giỏi nhì là kiên trì theo đuổi cô ấy.” 

Bao nhiêu ánh mắt của những người có mặt đều đồng loạt hướng về đối tượng được Kiều Dương chỉ tay. Hà Mật Khuế đang hờ hững dặn lòng không để tâm, nhưng câu nói của Kiều Dương cùng sự im lặng vây quanh lại buộc cô phải ngẩng đầu chú ý. 

Mặt mày bà chủ quán sượng đi vài phần, ý tứ qua nét mặt cũng có chút xem thường. 

Kiều Dương trước sau đều điềm tĩnh, xoay đầu nhìn Hà Mật Khuê một cái như hành động đánh dấu chủ quyền, không nhanh không chậm tiếp lời: “Cảm ơn ý tốt mai mối của dì nhưng con sắp có vợ rồi, là cô ấy.” 

Hà Mật Khuê: “...” 

Những người khác chứng kiến từ đầu đến cuối: “...” 

Mắt không thấy, tai không nghe, miệng không nói, tim sẽ không đau. 

Tuy Kiều Dương có hơi “khoe khoang”, lúc đầu Hà Mật Khuê quả thật xấu hổ nhưng sau đó lại cảm thấy dễ chịu trong lòng. Nhờ vào đó, tâm trạng sa sút của cô rất nhanh đã lấy lại được phấn chấn, những chuyện không vui sớm vứt sau đầu. 

Nghỉ ngơi ăn trưa xong, mọi người lại tiếp tục lên xe tiếp tục di chuyển, Kiều Dương chủ động đổi chỗ với Hà Mật Khuê để tránh hơi hóng từ ánh nắng ngoài cửa sổ hắt vào. 

Đợi tất cả ổn định, bác tài tiếp tục chuyến hành trình, trong xe mọi người kéo rèm che nắng, tranh thủ nghỉ ngơi. Kiều Dương buông rèm, tiếp đó chồm qua kéo cần gạc dưới ghế ngả lưng ghế của Hà Mật Khuê ra sau. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!