Chị Uyển Quỳnh, chị sao vậy - Linh Linh thấy nãy giờ Uyển Quỳnh cứ cố gượng cười nhìn bọn họ nên cô tưởng chị ấy mệt
Chị không sao đâu ,chỉ là ! chị sợ lát nữa không ăn đc cơm hai vị phu nhân kia nấu
Hả ,chị mệt ạ - Linh Linh sắc mặt nghiêm túc
Chị không sao ,chị không ăn đc cơm vì chị ăn no cẩu lương rồi ,chắc chị phải kiếm bạn trai như em để phát cẩu lương thôi - Uyển Quỳnh trêu chọc
Linh Linh bĩu môi nói : vậy thì chị phải kiếm bạn trai nhanh đi
Nãy giờ đứng yên xem hai chị em nhà này trêu nhau bỗng Long Dương Dương lên tiếng: thông báo cho chị biết là từ nay trở đi chị ngày nào cũng sẽ đc ăn cẩu lương ,giọng hắn có chút đùa ,có chút thật nhưng vẫn băng lãnh như vậy.
Hắn sợ mùi của phụ nữ nhưng vì Uyển Quỳnh luôn ở bên Linh Linh nên cũng có thoang thoảng mùi hoa oải hương khiến hắn không khó chịu lắm
Uyển Quỳnh chỉ biết kêu thầm trong lòng vì cặp đôi này ,nói chuyện vs Linh Linh đã là một thử thách lớn rồi ,nay lại có thêm một tảng băng không tan nữa cô ấy phải đối mặt ,hai ng họ còn song kiếm hợp bích vs nhau làm nhiệt độ không khí trong nhà tụt hẳn, cứ như thế này chắc cô ấy bị đóng băng quá
Ba đứa làm j mà tập chung vậy ,ta có mua đồ ăn vặt cho mấy đứa này
Bà Bích Ngọc vừa nói vừa bỏ vài bọc nilon xách trên tay xuống rồi lấy đồ bên trong bỏ ra bàn
Đủ các loại đồ ăn vặt bọn con thích ăn luôn nhé
Bà Bích Chi nói thêm
Bà Bích Ngọc và Bích Chi là bạn thân từ nhỏ ,hai ng chơi rất thân vs nhau ,lúc lấy chồng cũng trùng hợp lấy đúng hai ng bạn thân là Lý Văn và Lý Vinh ,mối quan hệ của hai nhà cực kì tốt ,Hoàng Lý Văn và Hoàng Bích Ngọc coi Long Dương Dương như con đẻ của mình ,chăm sóc chu đáo cho hắn và ngược lại ,Long Lý Vinh và Long Bích Chi cũng coi Hoàng Linh Linh là con đẻ, đối xử vs cô còn tốt hơn đối xử vs con đẻ của họ Long Dương Dương
Có chân gà ,chân vịt cay tứ xuyên, có snack ,có bánh ,có trà sữa ,!.
.
Cô ngồi đếm chắc hết ngày vì đống đồ ăn vặt trên bàn quả thực là quá nhiều ,vài chục người ăn còn chưa hết chứ đừng nói là ba người
Tiểu Linh ,em muốn ăn j
Long Dương Dương vừa nói nhưng tay đã nhanh nhẹn bế cô ngồi lên ghế sopha rồi mở hộp xoài lắc cho cô ăn
Dương Dương, sao anh biết em thèm đồ chua ,mà anh lấy đâu ra hộp xoài lắc vậy
Cô ôm vào cổ hắn rồi nhìn hắn ngây ngô hỏi
Anh hỏi thì biết phụ nữ mang thai ba tháng đầu thích ăn đồ chua nên anh nhờ dì Bích Ngọc mua
Hắn ôm cô rồi nói vs giọng cưng chiều
Dì Bích Ngọc, dì Bích Chi ,cho con vào phụ hai người nấu bữa trưa nha
Uyển Quỳnh vừa nhìn thấy màn này thì chạy vội vào trong bếp phụ hai phu nhân nấu cơm ,cô thà làm việc không đc nghỉ ngơi chứ k muốn nghỉ ngơi để ăn cẩu lương đâu aaaa
Ngoài nhà thì Long Dương Dương từ tốn bón từng miếng xoài lắc cho Linh Linh, hắn k cho Linh Linh động tay vào dù chỉ là vc nhỏ nhất ,vì cô là bảo bối của hắn ,từ nhỏ đến lớn chỉ có người khác hầu hạ hắn ,người khác làm theo lời hắn nhưng không ngờ hắn lại đích thân hầu hạ cô ,nếu những ng kia nhìn thấy chắc k tin đây là boss của bọn họ mất
Tiểu Linh, anh đưa em đi dạo
Hắn vừa nói vừa cúi ng đeo giày cho cô ,bế cô ra ngoài ,cô phải đòi xuống thì hắn mới cho xuống, khuôn mặt cô ửng hồng
Hai ng nắm tay nhau đi ra vườn sau của ngôi biệt thự ,sở dĩ nơi đây đc gọi là biệt thự oải hương vì Hoàng phu nhân - Hoàng Bích Ngọc cũng là mẹ của cô thích nhất loài hoa này ,vườn sau của ngôi biệt thự đc trồng hẳn một cánh đồng hoa oải hương
Long Dương Dương , anh nói xem tại sao mẹ em lại thích hoa oải hương
Cô vừa nắm tay hắn đi trên cánh đồng hoa oải hương vừa hỏi
Ưmm ,mẹ em thích hoa oải hương là vì hoa oải hương đại diện cho sự tinh tế ,nhẹ nhàng ,hạnh phúc trong cuộc sống vì màu sắc và mùi hương của nó
Hắn vừa nói vừa ôm cô từ đằng sau hít mùi trên ng cô ,giờ thì hắn đã hiểu vì sao hắn không lại gần phụ nữ đc rồi ,vì cô.
Hồi nhỏ cô đc bà Bích Ngọc tắm cho bằng tinh dầu hoa oải hương ,giặt quần áo bằng tinh dầu đó mà từ nhỏ hắn luôn ở bên cạnh cô ,dính cô như keo nên cực kì quen thuộc vs mùi hương của cô ,ngay cả trên ng bà Bích Ngọc và Bích Chi cũng có mùi này ,mùi hoa oải hương khiến cho ng ta dễ chịu ,chính vì vậy mà hắn không thể lại gần ai khác ngoài ba ng
Dương ,em muốn ăn hoa quả
Cô nũng nịu nói vs gương mặt cực kì dễ thương ,hồi nhỏ mỗi khi cô muốn xin hắn cái j thì thường lộ ra vẻ mặt này nhưng đã lâu rồi ,từ khi hắn đi cô không bao giờ tỏ ra yếu đuối nữa
"Vậy thì chúng ta đi sang cánh đồng hoa quả nhé"
Hắn vừa véo hai gò má trắng nõn của cô vừa nói.
Đã lâu rồi hắn mới đc véo má cô ,hồi nhỏ hắn ngày nào cũng véo má cô vài lần ,lúc nhỏ má cô vừa mềm vừa mập nên véo rất sướng
Cô nghe thấy câu này liền vui mừng kéo hắn chạy sang khu vườn hoa quả của mẹ cô ,nơi đây trồng cực nhiều hoa quả ,nào dâu tây ,nho ,quýt ,cherry ,!.
nhiều không đếm xuể ,tất cả chỗ hoa quả này đều do mẹ cô và người làm trồng lúc rảnh rỗi, cô vừa hái vừa ăn cùng hắn giống như lúc nhỏ ,hai ng thường cùng nhau ra đây chơi và ăn
Dương ,quả dâu tây hình trái tim này em một nửa ,anh một nửa nhé ,nói rồi cô cắn một nửa để lại cho hắn một nửa
Em ăn vừa hoa quả thôi ,tí còn để bụng ăn cơm nếu không tiểu bảo bảo đói đấy
Hắn vừa nói vừa xoa bụng bầu ba tháng hơi nhô lên của cô
Cô lúc này mới sực nhớ ra là mình đang mang bầu ,cười cười nói : Vâng ,em biết rồi ạ
Chơi một lúc thì cô dắt tay hắn về ,vừa đúng lúc Long lão gia Long Lý Vinh và Hoàng lão gia Hoàng Lý Văn đã về
Con chào ba ,chào chú Hoàng
Long Dương Dương vui vẻ chào nhưng giọng nói vẫn chưa hết lãnh khốc
Con chào ba ,chào chú Long
Linh Linh vừa cười vui vẻ mở miệng chào
Aaaaa,đau
Long lão gia và Hoàng lão gia đồng thanh ,nãy thấy hai người kia vừa cười vừa chào thân thiện khiến hai ông thử véo má nhau xem là thật hay đang mơ, nhưng không ngờ là thật ,lại còn vào nhà vs bộ mặt một bên má sưng đỏ ,cảm xúc chưa hiểu j khiến mọi ng đc phen cười vui vẻ
Mọi người rửa tay rồi vào ăn cơm đi ạ
Uyển Quỳnh vừa nói vừa bê đĩa sườn xào chua ngọt nóng hổi bốc hơi nghi ngút ra
Chẳng mấy chốc bữa cơm thịnh soạn đã đc dọn ra ,cả hai nhà Long gia và Hoàng gia cùng Uyển Quỳnh ngồi ăn ,một gia đình quây quần bên nhau như vậy không j hạnh phúc hơn
Ọe ,cô đưa miếng trứng lên miệng thì bị mùi của nó làm cho bụng cồn cào rồi chạy vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, việc đó k khỏi khiến mọi ng lo lắng
Linh Linh ,con có sao k?
Bà Bích Chi vừa đỡ cô vừa lo lắng hỏi
Dì Bích Chi ,chú Lý Vinh ,con! con đang mang thai
Cô vừa nhìn hai ng họ vừa nói ,khuôn mặt có phần ửng đỏ
Con mang thai ,thật sao
Lý Vinh và bà Bích Chi đồng thanh nói
Vâng ,đứa bé đc ba tháng rồi
Cô vừa xoa bụng vừa nói
Lý Vinh ,là thật sao ,tôi không mơ sao.
Ừ, bà không mơ ,Linh Linh mang thai ba tháng rồi
Vậy chúng ta có cháu rồi.
Hai ông bà Long lão gia và Long phu nhân reo lên vui mừng
Con có biết ba đứa bé không ,biết rồi thì cho hắn chút tiền và công ti con của tập đoàn coi như đền bù ,còn đứa bé thì chúng ta sẽ coi như cháu ruột ,tiểu Dương sẽ coi nó là con ruột nên con không cần lo lắng về việc đó ,mai ta và mẹ con sẽ đi xem ngày làm đám cưới cho con và tiểu Dương ,còn giờ con ngồi xuống ăn cơm đi ,bà bầu thì nên ăn thịt ,vừa tốt cho sức khỏe của con và đứa bé ,vừa không buồn nôn
Bà Bích Chi nói ,thực sự cô rất cảm động và biết ơn họ ,dù cô mang cái thai k phải cháu ruột của họ mà họ vẫn chăm sóc ,nhận cô làm con dâu ,bắt con trai họ chăm sóc chu toàn cho cô
Mẹ à ,dù cô ấy có cho con tiền và công ti con của tập đoàn thì con cũng k lấy đâu ,con cần cô ấy và tiểu bảo bảo chứ k cần tiền ,và việc j con phải coi đứa bé trong bụng cô ấy là con ruột trong khi nó thực sự là con ruột của con
Long Dương Dương mở miệng nhàn nhạt nói nhưng ánh mắt thì dán lên bụng cô ,còn tay thì xoa xoa bụng cô
Hả ,đứa bé là con ruột của con
Cả bốn ng già trong nhà tròn mắt reo lên kinh ngạc,còn riêng Uyển Quỳnh thì chuyện này cô biết rồi nên cô chỉ cười cười vì sự ngây thơ của bốn ng này
Vâng ,đứa bé trong bụng vợ con là con ruột của con - Long Dương Dương tay vẫn xoa bụng cô từ tốn giải thích cho bốn ng kia hiểu
Này Dương ,em chưa phải là vợ của anh đâu nha
Cô đỏ mặt vì câu nói lúc nãy hỏi lại hắn
Sẽ sớm thôi ,nên gọi trước cho quen
Hắn vô sỉ nói
Anh ,em không nói nổi
Cô bất lực vs hắn
Trong bữa cơm hôm đó bát của cô không có j ngoài thức ăn ,nhưng cô cứ ăn lại nôn ,cảm thấy cơ thể như không phải của mình nữa, mệt rã rời,không biết cô nôn bao nhiêu lần nữa
Cuối cùng cũng xong bữa cơm ,cô mệt mỏi đc hắn bế lên phòng ,hắn ôm cô ngủ ,không hiểu tại sao trưa hôm ấy cô ngủ rất ngon ,đối vs cô hắn cứ như liều thuốc ngủ vậy ,đc hắn ôm trong lòng ,ngửi đc mùi bạc hà quen thuộc ,quả thực cô cư muốn thời gian sẽ ngừng trôi ,trưa hôm ấy cô ngủ đến sáu giờ mới dậy ,hắn vẫn nằm đó ôm cô ngủ ,cảm giác hạnh phúc dâng lên trong lòng của cả hai người