Sau khi mọi người bỏ đi hết thì Long Dương Dương cũng mệt mỏi bỏ lên phòng ,mặc cho Tiểu Nhung lẽo đẽo theo sau nói đủ thứ ,còn Lâm Minh thì đi sắp xếp cho màn kịch tiếp theo
Đây là phòng của tôi ,chỉ có vợ tôi mới được vào
Long Dương Dương mệt mỏi lên tiếng khi Tiểu Nhung chuẩn bị vào phòng cùng anh
Nhưng mà em là vợ anh mà ,anh không có chút tình cảm nào với em sao ,à mà không ,anh làm bẽ mặt cô ta ,tuyên bố với nhiều người như thế thì người anh yêu chắc chắn là em rồi
Cô ta vẫn tự ảo tưởng ,tay còn lướt qua trên người Long Dương Dương, cũng may là Long Dương Dương nín thở
Lùi lại ,từ nay cách tôi 10cm
Long Dương Dương hết chịu nổi nên khó chịu lên tiếng
Anh không yêu em sao
Cô ta ngày càng tiến lại gần ,chuẩn bị sà vào lòng Long Dương Dương để làm nũng thì bị anh né ra khiến cho cô ta suýt hôn đất
"Lùi lại ,nếu cô muốn tôi cưới cô thì trước hết phải lấy được tất cả chứng cứ phạm tội của ba cô đi đã rồi nói chuyện "
Long Dương Dương kiên nhẫn nói chuyện với cô ta ,chỉ cần cô ta lấy được chứng cứ thì anh sẽ cho Lăng Trường phải trả giá đắt ,còn cô ta ,muốn anh cưới sao ,còn mơ
"Vâng ,em sẽ cố lấy ,nhưng anh phải hứa là không được làm gì ông ấy "
Cô ta vẫn ngây thơ không biết gì ,bố cô ta mà biết chuyện này chắc tức học máu mà chết
Tiểu Nhung ,cô muốn đi cắm trại không
Long Dương Dương hỏi cô ta ,mắt anh nhìn về phía xa xăm như đang suy nghĩ gì đó
Thật sao ,vâng ,em sẽ chuẩn bị
Cô ta mắt sáng ngời ,định bụng sẽ dựa vào chuyến đi này làm cho anh quyên đi vợ cũ ,một lòng một dạ với cô ta
Cạch ,tiếng đóng cửa làm cô ta giật mình hoàn hồn ,cô ta giậm chân ,khuân mặt tức giận như muốn xuyên thấu cánh cửa ,tay nắm chặt lại ,Long Dương Dương vậy mà không cho cô ta vào phòng thật ,xem ra nếu muốn giữ được cái vị trí Long thiếu phu nhân thì phải nhanh chóng lấy được chứng cứ phạm tội của cha ,cô ta chắc chắn Long Dương Dương sẽ không làm gì ông ta mà đâu ngờ tất cả chỉ là âm mưu của Long Dương Dương, kể cả chuyện nói không yêu Linh Linh hôm qua
_________________
"Linh Linh ,em mở cửa phòng cho chị đi chứ ,suốt từ hôm qua tới giờ em tự nhốt mình ở trong phòng ,không ăn uống gì rồi "- Uyển Quỳnh gõ cửa phòng Linh Linh ,vì chuyện hôm qua mà cô chạy xe đi mấy tiếng đồng hồ ,lúc về lại nhốt mình trong phòng không chịu ăn uống gì
/ Tít ,tít / ,tiếng điện thoại Uyển Quỳnh vang lên , là Lâm Minh gọi điện ,cô suy nghĩ một lúc rồi cuối cùng cũng ấn nghe
Alô
Uyển Quỳnh, là cô à ,sao tôi gọi cho em dâu không được
"Em dâu cái đầu anh ý ,Long Dương Dương đã tuyên bố rõ ràng như vậy anh còn không hiểu sao "
Mặc dù đây là người cô thích nhưng cứ nghĩ đến chuyện hôm qua là cô lại không thể nhịn được
Được rồi ,là tôi sai ,hôm nay tôi gọi điện cho cô là muốn mời cô và Linh Linh đi cắm trại ,lý do là vì kỉ niệm 100 năm hợ tác của hai tập đoàn ,thời gian vào ngày mai ,lúc 8 giờ tập chung tại chân núi Baiyun ( Bạch Vân )
Đi em gái anh ,tôi và Linh Linh không đi
Uyển Quỳnh cực kì tức giận khi nghe Long Dương Dương muốn mời Linh Linh đi cắm trại vừa hôm qua còn tuyên bố chấm dứt với Linh Linh mà hôm nay lại như không có chuyện gì xảy ra
Mong cô sẽ nói lại với Linh Linh ,tút tút
Lâm Minh cũng hiểu cảm giác của Uyển Quỳnh nhưng đây là một kế hoạch đã được bày sẵn nếu không thực hiện được coi như kế hoạch thất bai
____________________
Hôm sau ,8 giờ sáng mọi người đã có mặt đầy đủ ở chân núi ,có Long Dương Dương, Tiểu Nhung ,Uyển Quỳnh, Lâm Minh, Linh Linh và Âu Thành.
Khi nhìn thấy Linh Linh và mọi người thì Tiểu Nhung tức giận ,định giở thói tiểu thư ra nhưng cô ta nghĩ lại nên quyết định cho Linh Linh ghen ,phải chịu những gì cô ta chịu.
Còn Âu Thành khi nghe Uyển Quỳnh nói thế cũng nhất quyết đi theo để chăm sóc cho Linh Linh.
Còn Linh Linh sau khi biết chuyện thì cũng muốn đi ,để xem Long Dương Dương có thật sự hết yêu cô hay không
Long Dương Dương: Được rồi ,bây giờ chúng ta sẽ leo núi ,trên đỉnh núi là địa điểm cắm trại ,vậy thì chúng ta sẽ mất khoảng 1 tiếng leo núi
Tất cả mọi người đều bắt đầu xuất phát ,Tiểu Nhung vì từ nhỏ đến lớn sống trong nhung lụa nên cô ta cứ bắt Long Dương Dương dìu ,thành ra Long Dương Dương phải diễn cùng cô ta ,còn Uyển Quỳnh thì tự leo ,nhưng dù cố đến đâu cũng có lúc trượt ,cũng may là Lâm Minh ở sau đỡ ,khiến cho tim của Uyển Quỳnh lại lệch một nhịp ,phía Linh Linh thì có Âu Thành lo rồi ,cậu ta luôn lo cho co9 từng tý một khiến Long Dương Dương nhìn muốn nổ con mắt
Sau một tiếng đồng hồ leo núi thì cuối cùng cubgx đến nơi ,mọi người lại chia nhóm dựng trai ,khỏi phải nói thì cũng biết Long Dương Dương và Tiểu Nhung một nhóm ,Linh Linh và Uyển Quỳnh một nhóm ,Lâm Minh và Âu Thành một nhóm ,sau hơn 20 phút dựng trại và chuẩn bị thì cũng xong ,mọi người ra nướng thịt ,ngồi cùng ăn nhưng không khí lại hạ xuống âm độ ,mặt ai cũng căng cứng như dây đàn ,cuối cùng quyết định không ăn nữa mà đi thăm quan ,khổ nỗi ở đây ngoài vùng phủ sóng nên điện thoại bị vứt hết trong lều.
Mọi người đi theo đoàn thăm quan khu rừng ,xung quanh khu rừng có khu vực nguy hiểm và khu vực an toàn ,để tránh thú dữ nên nó được ngăn cách bằng lưới sắt ,bọc xung quanh ,hiện tai nhóm Long Dương Dương đang tham quan ở khu an toàn.
Anh Dương Dương ,em mệt ,anh cõng em đi
Tiểu Nhung làm nũng ,nói giọng dẹo hơn Bò Đứt Chân khiến Linh Linh và Uyển Quỳnh suýt nôn
Ừm ,em lên anh cõng
Long Dương Dương dù ghê tởm mùi trên người cô ta nhưng vẫn phải cố diễn ,cũng may là anh đeo khẩu trang có mùi hoa oải hương do anh cất công chuẩn bị
Linh Linh nhìn thấy vậy tay nắm chặt thành quyền ,bảo coi nhìn người mình yêu tư tình với người khác thì sao không ghen cho được ,nhưng giây sau coi buông lỏng tay ,cười khổ ,là mình tự mình đa tình mà thôi
Âu Thành : Linh Linh ,em mệt không ,lên anh cõng
Âu Thành hỏi cô khiến cô hoàn hồn trở lại
Linh Linh cũng cảm thấy mệt ,trong thời gian qua Âu Thành đối xử với cô rất tốt ,cô đã sớm coi cậu là anh trai rồi ,Âu Thành cứ nói muốn cõng cô nên cô đành leo lên ,một phần cũng muốn xem phản ứng của Long Dương Dương nhưng thấy anh vẫn tỏ ra không quan tâm
_________________
Sau vài tiếng thăm quan ai cũng mệt lả đi về nơi cắm trại ,lại nướng thịt rồi ăn với bầu không khí u ám ,bỗng Long Dương Dương nháy mắt với Lâm Minh, Lâm Minh giơ năm ngón tay ra ,thấy vậy Long Dương Dương gật đầu
Soạt ,soạt ,tiếng cỏ rung ,tất cả mọi người nhìn sang thì thấy bụi cỏ lớn bên cạnh rung dữ dội như có vật gì trong đó ,lại nghe thấy tiếng "Grư, grư ",ai cũng có dự cảm không lành
Long Dương Dương : Là hổ
Anh vừa nói dứt lời thì một con hổ trắng to gấp đôi con hổ vằn bình thường lao ra ,tiến lại gần chỗ mọi người ngồi ,nhất thời tất cả mọi người đều ngồi im ,duy chỉ có Lâm Minh ,Long Dương Dương và Linh Linh là không sợ ,lý do vì Long Dương Dương và Linh Linh được huấn luyện từ nhỏ ,mấy con hổ như này cô đã từng nhìn thấy nhưng chỉ khác đó là hổ vằn ,còn đây là bạch hổ ,còn lý do Lâm Minh không sợ thì quá rõ ràng
Aaaaaa,Tiểu Nhung chạy lại ôm chặt Long Dương Dương, miệng thì vẫn hét
Cô im đi ,làm như vậy sẽ khiến cô trở thành miếng mồi ngon của nó đó ,cô có thể đi thu gom ,quyến rũ mấy gã đàn ông tồi có vợ ,nhưng đối mặt với con bạch hổ này thì chưa chắc - Uyển Quỳnh nhìn cô ta cảm thấy không vừa mắt nên dạy cô ta một chút
Tiểu Nhung định quay ra cãi nhưng thấy bạch hổ đang tiến lại phía cô ta nên núp sau lưng Long Dương Dương
Long Dương Dương và Lâm Minh bỗng đứng dậy chạy ra chỗ khác ,hô mọi người chạy đi ,còn dặn là phải bảo vệ Tiểu Nhung, đến lúc này thì Linh Linh đã biết anh không còn tình cảm với cô rồi ,cô thất bại rồi
Linh Linh : Long Dương Dương, Lâm Minh, ai cần các người chạy ra đó chứ ,ai khiến các người phải bảo vệ chứ ,nói xong cô ném xiên thịt ra chỗ bach hổ ,nó nhìn về phía cô thì cô cầm những xiên thịt còn lại chạy
Long Dương Dương: Uyển Quỳnh, ra ngăn cô ta lại ,để người phụ nữ phế vật đó chạy không khéo cô ta lại không còn xác ,vừa khiến cho tôi bị nói là đàn ông rúc váy đàn bà ,vừa khiến cho Tiểu Nhung gặp nguy hiểm
Âu Thành : Long Dương Dương, anh thôi đi ,đồ đàn ông tồi như anh còn nói được à
Uyển Quỳnh: Long Dương Dương, tôi thất vọng về anh
Sau đó hai người chạy theo Linh Linh ,Âu Thành thì bế cô chạy Uyển Quỳnh lôi Tiểu Nhung chạy theo sau ,Tiểu Bạch đuổi theo 4 người họ một lúc rồi quay lại chỗ Long Dương Dương, anh xoa đầu nó rồi giao nó cho Lâm Minh, Lâm Minh gật đầu ra hiệu biết tiếp theo phải làm gì rồi