Chương 446:
Khuôn mặt thanh niên sắc như dao, mũi cao thẳng, dáng người cao lớn, mặc một bộ quần áo hàng hiệu, đồng hồ trên †ay xem ra đều có giá trị hàng trăm triệu.
Toàn thân toát ra khí chất của một cậu chủ quý tộc giàu có à”
“Cậu Hùng, ngại quá, trên đường chúng tôi đụng phải con chó ghẻ, làm trễ giờ một chút.”
Triệu T¡ Kì cười không ngớt, vẻ mặt hớn hở, hận không thể hòa tan cơ thể đối phương: “Mong anh hãy bỏ qua cho”
“Mọi người có thể chuyện chậm hay không”
Hùng Thiên Nam nhấp một ngụm rượu vang, sau đó lại nhìn về phía Đường Kỳ Kỳ, nói: “Vị này chính là cô Đường Kỳ Kỳ mà mọi người nói phải không?”
“Không sai, cô ấy chính là Kỳ Kỳ Triệu T¡ Kì cũng cười giới thiệu Đường Kỳ Kỳ: “Học sinh giỏi Đại học truyền thông Nam Châu, đơn thuần như tờ giấy trắng”
“Cô Đường, xin chào, xin chào.”
Hùng Thiên Nam đưa tay ra: “Tôi là Hùng Thiên Nam, đến từ nhà họ Hùng ở Long Đô, sau này mong cô Đường quan tâm nhiều hơn”
Là vinh hạnh của tôi, cần gì nói đến Hắn mỉm cười rạng rỡ, ánh mắt lại sáng lên, vô hình trung hô hấp cũng trở nên ồm hơn.
Vẻ thanh xuân, đơn thuần, sạch sẽ của Đường Kỳ Kỳ đều khơi dậy suy nghĩ xấu xa của hắn.
Hắn kích động muốn tàn sát Đường Kỳ Kỳ.
Hắn vô cùng hài lòng với lễ vật Uông Kiều Sở đã sắp xếp này.
“Cậu Hùng, xin chào”
Đường Kỳ Kỳ khế gật đầu, không bắt tay, sau đó kéo Diệp Phi lại, cười nói: “Tôi cũng giới thiệu một chút, đây là bạn trai tôi, Diệp Phi”
Cô nhìn thấy được ngọn lửa trong mắt đối phương, vì vậy dứt khoát mang Diệp Phi ra làm lá chắn.
“Diệp Phi?”
Lập tức, trong mắt Hùng Thiên Nam sáng lên: “Bạn trai?”
“Cậu Hùng, Đường Kỳ Kỳ đùa với anh thôi”
Triệu T¡ Kì hóa giải ngay: “Diệp Phi là anh rể của Kỳ Kỳ, nói chính xác là anh rể cũ, anh ta chỉ là một tấm lá chắn thôi”
“Anh ta mở một phòng khám nhỏ, tiền khám bệnh có vài ba trăm, Kỳ Kỳ sao có thể nhìn trúng anh ta?”
Toàn hội trường nghe vậy cười vang không ngớt, không ngờ một người mở phòng khám nhỏ cũng tới tham gia cuộc tụ hội của nhà giàu.
Mấy cô gái xinh đẹp càng tỏ vẻ chán ghét, dường như cảm thấy bị kéo xuống cùng đẳng cấp với Diệp Phi.
“Ồ, thì ra là thế, có chút thú vị”
Hùng Thiên Nam hiểu ra, gật đầu. Sau đó khinh thường nhìn Diệp Phi, miệng cười mà lòng lạnh lẽo: “Anh rể, chớ ra mặt bừa bãi, rất dễ gây phiền toái”
Lời nói mây nhẹ gió thoảng, nhưng trên mặt lại mang vẻ tức giận và uy hiếp, bởi vì Đường Kỳ Kỳ ngả vào lòng Diệp Phi, gần như là dán vào người anh.
Đường Kỳ Kỳ vội vàng kêu lên: “Diệp Phi thật sự là bạn trai tôi: Mười mấy người ở đây đều lắc đầu cười khẽ, dường như cũng cảm thấy mánh khóe của Đường Kỳ Kỳ quá kém cỏi.
“Kỳ Kỳ, đừng đùa nữa”
Hùng Thiên Nam cười to: “Cóc sao có thể ăn thịt được thiên nga?”
“Chụt!” Một tiếng, Diệp Phi ôm lấy vòng eo thon của Đường Kỳ Kỳ, sau đó kề lên mặt cô hôn một cái.
“Chẳng phải ăn được rồi sao?”
Đồ khốn kiếp! Thấy Diệp Phi hôn Đường Kỳ Kỳ, nắm đấm của Hùng Thiên Nam siết chặt lại, ánh mắt tỏa ra sát khí.