Chương 379:
Cái gì?
Nhờ Diệp Phi ư?
Lời anh ta nói khiến Tưởng Đình Đình phải trừng mắt không dám tin, Diệp Phi là người đã dẹp yên chuyện tối hôm qua ư?
Làm sao có chuyện đó được?
Anh ta chỉ là kẻ bám váy đàn bà thì lấy đâu ra tài cán đó?
“Bốp bốp!” Đỗ Thanh Đế đạp cho Hồng Quân hai cái rồi chạy sang chỗ Diệp Phi, nói: “Anh Diệp Phi buổi sáng tốt lành, tôi đến đây để xin lỗi và bồi thường cho anh!”
Xin lỗi bồi thường?
Xung quanh im ắng.
Tưởng Đình Đình bụm miệng thật chặt, cô ta sợ mình hét rầm lên.
Đỗ Thanh Đế thật lòng đến xin lỗi.
Tối qua anh ta đã tận mắt nhìn thấy sự đáng sợ của Diệp Phi rồi về nhà lại còn bị Đỗ Thiên Hổ đánh cho một trận.
Đỗ Thiên Hổ không nhắc đến những mối quan hệ và khả năng chữa bệnh của Diệp Phi mà chỉ kể cho anh ta nghe những người Diệp Phi từng giết.
Nghe nói anh đã giết chết tứ hung Hùng Thị, đồ tể Vũ Dạ rồi lại dùng một đường kiếm giết Bạch Xà, Hắc Xà, Trúc Diệp Thanh thì Đỗ Thanh Đế đã sợ vã cả mồ hôi lạnh.
Tay chơi khét tiếng nhất Trung Hải như anh ta thì chẳng quan tâm về khả năng chữa trị hay quan hệ phức tạp gì nhưng vẫn nghe đến tên tuổi của những người đáng sợ trong thế giới ngầm.
Tuy Đỗ Thanh Đế chỉ là loại ăn chơi quần là áo lượt nhưng không phải kẻ ngu xuẩn ngốc nghếch, anh ta biết bản thân mình kém bọn Hắc Xà quá xa. Anh ta ỷ thế hiếp người, hoành hành ngang dọc ở Trung Hải thì được chứ làm sao so với những kẻ nhận tiền giết người nổi tiếng trong ngoài nước như Hắc Xà được, cả bản lĩnh và kế hoạch của bọn họ đều bỏ anh †a cả đoạn dài.
Diệp Phi chỉ cần một kiếm là giết chết bọn họ thì tối hôm qua anh ta vẫn còn sống sót để về nhà thì phải đội ơn bố mình lắm rồi.
Nghĩ tới cảnh Diệp Phi dùng mảnh vỡ của chai rượu để đâm vào cổ tay người anh ta dẫn theo, Đỗ Thanh Đế quyết định dẹp bỏ khúc mắc cũ và cố gắng hết sức để làm thân với Diệp Phi.
Một khi người như Diệp Phi trở thành phe mình thì chỉ có lợi chứ không có hại.
Thế nên sáng sớm anh ta mới xách theo cả đống đồ đến tìm Diệp Phi, chân thành xin lỗi tiện thể kết bạn luôn.
Thế quái nào Đỗ Thanh Đế vừa mới tới nơi đã thấy Hồng Quân gào rống lên như kẻ điên nên tiện thể giãm cho gã ta mấy cái để tạo ấn tượng tốt với Diệp Phi.
Thấy Đỗ Thanh Đế khép nép nhún nhường Diệp Phi, chẳng những bọn Tưởng Đình Đình phải trợn mắt mà Thẩm Yên cũng thấy khó tin.
Bọn họ biết rất rõ Đỗ Thanh Đế là người thế nào, anh ta là con chó điên trong dàn ăn chơi trác táng, vì thế xung quanh lại chìm vào tĩnh lặng.
“Xin lỗi ư2” Nghe Đỗ Thanh Đế nói thế, Diệp Phi cười bảo: “Tối qua cậu Thanh Đế đã xin lỗi rồi cơ mà?”
Đó giờ Đỗ Thanh Đế chưa khiêm tốn với bất kì người nào như thế: “Tối qua vội vàng hấp tấp quá nên xin lỗi chưa đủ chân thành. Vả lại tôi về nhà gác tay lên trán suy nghĩ cả đêm rồi chợt hiểu ra lời anh Diệp Phi nói. Nếu người tôi gặp không hiền lành tốt bụng như anh Diệp Phi thì chắc bây giờ tôi đã nằm trong nhà quàn rồi cũng nên. Thế nên hôm nay tôi mới tới đây để cảm ơn anh Diệp Phi đã nương tay cũng như cảm ơn anh đã chỉ dạy”
Anh ta còn chỉ băng gạc trên đầu mình: “Đó là lý do tôi bảo bác sĩ đừng khâu lại, để sẹo đó rồi sau này nó còn nhắc cho tôi nhớ.”
Tưởng Đình Đình lập tức hiểu ra chẳng có Hồng Quân nào đứng ra giúp cho Diệp Phi thoát khỏi tay Đỗ Thanh Đế cả, chính anh đã tự lực cánh sinh và anh đã làm được, hơn nữa Diệp Phi còn bảo vệ tất cả mọi người.
Nghĩ tới những lời sỉ nhục của mình với Diệp Phi tối qua cùng với Hồng Quân luôn treo trên miệng, Tưởng Đình Đình lại thấy mặt mình nóng rần lên.
Hồng Quân quỳ rạp xuống đất, không thể tin ni thế này? Sao chuyện lại thành thế này được?”
Gã ta nghĩ mãi vẫn không cách nào hiểu nổi Diệp Phi rốt cuộc là người thế nào?
Sao lại Rõ ràng chỉ là một thằng ở rể nhà vợ thôi mà?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!