Chương 1685:
Không đợi anh ta nói xong, Trân Hạo Đông đã cười lấy chuyến đề tài: “Tuy rãng chúng ta là anh em, ngày xưa tôi cũng đã nhận lấy ân tình của gia đình cậu, nhưng không có nghĩa là sau này cậu có thế đòi hỏi không ngừng”
“Trong những năm này, tôi đã giúp cậu và nhà họ Bàng không phải 30 lần thì cũng là 20 lần”
“Mỗi lần nhờ tôi giúp đỡ, đều sẽ giảm được một ít trọng lượng”
“Trước kia tôi giúp cậu, hiện tại cũng giúp cậu, ngày mai tôi vẫn có thể còn giúp có thể giúp cậu, nhưng có một ngày nào đó, tôi có thể không quan tâm đến cậu nữa”
“Cho nên cậu đến tìm tôi cũng vừa vừa phải phải, không phải chuyện lớn thì cậu đừng đến tìm tôi”
“Đừng lãng phí ân huệ cho việc tranh giành tình nhân”
Anh ta giấu cây kim trong bông cười nói: “Cậu hiểu ý của tôi không?”
Bàng Tráng mí mắt nhảy lên: “Anh Đông, em hiểu, em xin lỗi, là do em quá liều lĩnh”
Sau đó, anh ta mới nhận ra rằng sau khi có Trần Hạo Đông đứng sau lưng anh ta, hầu như là khi có chuyện gi, cho dù là anh ta có thể giải quyết được nó hay không thì đều sẽ nhờ Trần Hạo Đông ra mặt.
“Không sao, tôi chỉ mong cậu có thể trưởng thành hơn thôi”
Trần Hạo Đông vỗ vai Bàng Tráng: “Nào, nói xem ai đã bắt nạt cậu”
“Anh Đông, là như thế này”
Bàng Tráng tóm tắt ngắn gọn sự việc ở sảnh tiệc Rose, sau đó cáo trạng với Trần Hạo Đông: “Thằng nhóc đó quá hung hãn, quá vô liêm sỉ. Nó không chỉ ăn trộm Diệp Minh Châu của bọn em mà còn cần ngược lại bọn em bảo bọn em p cắp tiền”
“Anh nhìn xem, anh ta tát em hơn chục cái tát khiến mặt em gần như sưng tấy, từ nay về sau làm sao có thể lẫn vào vòng trong được?”
Bàng Tráng vỗ mặt: “Đây cũng là một cái tát vào mặt anh, anh Đông, anh nhất định phải làm chủ cho em đó!”
“Có lai lịch gì?”
Trần Hạo Đông vẫn mặt không chút cảm xúc nói: “Mà dám gây sự ở Du thuyền Alyssa?”
“Không có lai lịch gì ghê gớm, chỉ là một bác sĩ trung y nho nhỏ, là người thân của Đường Ngôn Khê”
Lục Khôn vội vàng giải thích: “Tên khốn có thành kiến với người ở Cảng Thành, thậm chí, anh ta còn tát quản lý sảnh Tư Đồ”
Trần Hạo Đông ngẩng đầu lên, liếc nhìn quản lý sảnh Tư Đồ: “Đồ vô dụng”
“Anh Đông, tôi xin lỗi”
Quản lý sảnh Tư Đồ cúi đầu: “Không phải tôi không muốn dọn dẹp tên khốn đó, mà là lo sợ sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh du thuyền nên không cho anh em động thủ”
Anh ta bổ sung một câu: “Hơn nữa, cô Hàn cũng có mặt ở đó nên mọi người cũng kiêng dè”
Trần Hạo Đông đi tới ghế sô pha ngồi xuống, cầm một ly soda uống cạn: “Chút chuyện này mà cũng muốn tìm tôi sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!