Chương 1310:
Uông Thanh Vũ căn môi bướng bỉnh trả lời: “Anh, em đâu có muốn gây chuyện gì, Thanh Mộc là người bỏ thuốc em…”
Trịnh Tương Tư vội vàng giải thích: “Cậu Kiều Sở, đó chỉ là một hiểu lầm thôi, chúng tôi sẵn sàng xin lỗi và bồi thường nhưng cô ấy lại muốn thiến cậu Thanh Mộc”
“Được rồi, đừng nói nữa, chuyện gì xảy ra thì tôi đã biết từ lâu rồi.” Uông Kiều Sở giơ tay ngăn hai người tranh cãi với nhau, vẫn uy nghiêm nói: “Việc này người sai là Thanh Mộc, Trịnh tương tư cũng không đúng, một khi phá hủy sự trong sạch của Thanh Vũ thỉ 2 chẳng những ảnh hưởng đến kế hoạch của nhà họ Uông mà còn dẫn tới cuộc chiến ba phía”
“Huyết Y Môn và nhà họ Trịnh phải chịu trách nhiệm”
“Nhưng Thanh Vũ vẫn không xảy ra chuyện gì cả, nếu Tương Tư biết người đó là em thì cô ấy đã không làm những chuyện này. Thì hän nhau thì chẳng có gì tốt, sau này mọi người vẫn còn gặp lại nhau nên Thanh Vũ cũng phải nhượng bộ trong chuyện này”
“Thanh Mộc Tam Lang xin lỗi Thanh Vũ trước mặt mọi người và bồi thường nhà họ Uông một cây nhân sâm ngàn năm”
“Nhà họ Trịnh phải sang tên quán rượu này lại cho Thanh Vũ”
Anh ta nhanh chóng đưa ra phương án giải quyết: “Thanh Vũ không hỏi đến chuyện này nữa Quy Điền cũng sẽ được trả lại cho các người, thế nào?”
Trịnh Tương Tư và Thanh Mộc Tam Lang nhìn nhau, biết tối nay nhất định phải mất máu.
Vì thế Trịnh Tương Tư gật đầ Thanh Mộc Tam Lang cũng cười: “Cậu Kiều Sở nói thế nào cũng được”
Một gốc nhân sâm ngàn năm giá trị quá tiền tỉ, cả thế giới không có được bao nhiêu, Uông Kiều Sở há miệng khá là to nhưng Thanh Mộc cũng không biết phải làm gì.
“Không thành vấn đề”
“Em không đồng ý!” Uông Thanh Vũ nhất quyết khăng khăng đến cùng: “Đêm nay nếu như em không may mắn có người cứu giúp thì bây giờ em đã trở thành đồ chơi của Thanh Mộc rồi cho nên em không cần xin lỗi và bồi thường gì cả! Em chỉ có một yêu cầu đó là thiến Thanh Mộc Tam Lang. Nêu không chuyện này sẽ không kết thúc!”
Cô ấy vẫn không muốn buông tha cho Thanh Mộc Tam Lang, loại người cặn bã như vậy, không thiến đi bây giờ thì sau này sẽ có rất nhiều phụ nữ bị hại.
“Câm miệng!”
Uông Kiều Sở đanh mặt: “Thanh Vũ, đừng hành động theo cảm tình, Thanh Mộc có sai nhưng không đến mức phải chịu phạt nặng thế này, em đừng ương bướng!”
Uông Thanh Vũ gân cổ: “Em không ương bướng! Em đang đòi lại công lý cho mình thôi!”
“Đó không phải là suy nghĩ của một mình anh mà là ý của cả gia tộc” Uông Kiều Sở nhìn đám người quản gia Chu: “Từ giờ trở đi, không một người nào được làm gì với Thanh Mộc vì Thanh Vũ, nếu không sẽ xử bằng luật gia tộc.”
Quản gia Chu và những người khác mấp máy môi rồi lại không nói được gì, thấy Thanh Mộc Tam Lang cười nhìn bọn họ trêu tức lại thấy tức tối không sao tả được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!