Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Nhìn trong mắt nai con chưa đầy uất ức, lòng Đằng Cận Tư không khỏi xoắn chặt lại, nhưng vừa nghĩ tới cô không để ý bản thân không khỏe lại dậy sớm như thế để đi sân bay đón Diệp Thành Huân, trong lòng anh rất khó chịu, liền mặt lạnh không nói lời nào.

Trong lòng Lương Chân Chân tràn đầy bi thương, người này không phân rõ phải trái! Rõ ràng chính là lỗi của anh, cậy vào bản thân quyền lớn thế lớn mà có thể khi dễ người như thế sao? Nếu hôm nay không phải mình vô tình nghe thấy, có phải anh định giấu diếm mình cả đời không?

Cô đã không còn thích anh trai rồi, đối với anh ta chỉ có tình thân, tại sao anh lại không chịu tin tưởng mình chứ? Chẳng lẽ trong mấy tháng này cuộc sống ngọt ngào không đủ chứng minh sao? Anh vẫn không rõ tâm ý của mình sao?

“Mặc kệ anh tin hay không, anh ấy chỉ là anh trai em.” Nói xong, cô liền xoay người rời đi, bỏ qua đề tài này, chắc chắn không có chút ý nghĩa nào, chỉ thêm không thoải mái mà thôi.

“Muốn anh tin em, vậy đừng đi đón anh ta.” Đằng Cận Tư lqd lạnh lùng nói, anh cũng không biết tại sao đột nhiên lại sinh ra ham muốn giữ lấy mãnh liệt như vậy, dù một chút xíu anh cũng không muốn nai con đi gặp Diệp Thành Huân, chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy không thoải mái, thế cho nên ghen tuông ngập trời khiến cho anh nói ra một chút suy nghĩ nói một đằng làm một nẻo.

“Anh ấy là anh trai em, tại sao anh lại không thể lựa chọn tin tưởng em chứ? Nếu như đi cùng với anh phải trả giá là cách xa mọi người, không tự do có người thân, vậy em tình nguyện không cần.” Sắc mặt Lương Chân Chân tràn đầy khổ sở, câu nói sau cùng dường như là một quyết định khó khăn, cô không hiểu ngọt ngào tối hôm qua của hai người rốt cuộc đi nơi nào, thời gian như một cái nháy mắt, tất cả đã tan thành mây khói.

Nhìn bề ngoài là anh trai trở về nước làm ảnh hưởng tình cảm giữa hai người, nhưng trên thực tế lại là bởi vì do không tin tưởng lẫn nhau, hai người yêu thương lẫn nhau không phải nên tín nhiệm lẫn nhau sao? Tại sao vì một người đột nhiên xuất hiện mà có thể dễ dàng phá hủy tình cảm lẫn nhau như vậy? Như giày giẫm trên băng làm cho người ta nơm nớp lo sợ?

Không chỉ thế! Chuyện như vậy có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, cô muốn tình yêu ngang hàng được tôn trọng, chứ không phải lqd động một chút là bị hoài nghi, bị hiểu lầm như vậy.

“Em nói cái gì?” Đằng Cận Tư nổi giận, tiếp sát, mạnh mẽ nắm lấy cằm của cô, u ám trong tròng mắt đen phát ra ý lạnh khiếp người, nai còn lại còn nói tình nguyện không cần!

Đôi mắt to ngập nước của Lương Chân Chân mờ mịt sương mù, mím chặt môi không nói lời nào, trong lòng có thứ gì đó “Bộp” một cái vỡ nát.

“Giữa chúng ta ngay cả tin tưởng tối thiểu cũng không có sao?” Trong giọng nói của cô có chút nghẹn ngào, sương mù một vòng lại một vòng, che mờ cặp mắt của cô.

Đằng Cận Tư nhìn bộ dạng hai mắt đẫm lệ của cô, có một kích thích muốn ôm chặt cô vào trong ngực cưng chiều thật tốt, nhưng lý trí nói cho anh biết tuyệt đối không thể, một tay kia siết chặt nắm đấm, giống như đang rất cố gắng kiềm chế bản thân.

Hai người cứ yên lặng nhìn nhau như vậy, cuối cùng vẫn là Đằng Cận Tư mềm lòng, ánh lửa trong tròng mắt đen nhanh chóng tan mất. Thật ra thì anh không có cảm giác bản thân mình làm sai, phong cách cư xử của anh từ trước tới nay đều bá đạo như vậy, ban đầu vẫn xuống tay lưu tình với Diệp Thành Huân, nếu không, cả đời này anh ta cũng đừng mơ tưởng tới việc bước vào thành phố C lần nữa rồi.

Nhưng khi anh nhìn thấy vẻ mặt đau thương cùng uất ức trên mặt nai con thì trong lòng không khỏi có chút nghi ngờ, chẳng lẽ là do bản thân mình suy nghĩ quá nhiều? Tin tưởng? Anh rất muốn tin tưởng cô, nhưng ghen tuông vẫn thủy chung như hình với bóng nơi đáy tim, khiến cho anh không cách nào suy nghĩ theo lý trí.

Lập tức buông cằm cô ra, cũng không quay đầu lại đi ra khỏi thư phòng, lập tức xuống tầng dưới, cho đến khi dưới tầng truyền đến âm thanh xe rời đi, lúc này Lương Chân Chân mới như trút được gánh nặng ngồi sững trên mặt đất, ôm đầu gối ngơ ngẩn cả người.

Ước chừng mười mấy phút sau, cô đứng lên, dùng bàn tay xoa lung tung khóe mắt, hít vào một hơi thật sâu rồi xuống tầng dưới, cô đã đồng ý với mẹ Diệp là cùng nhau đi sân bay, huống chi cô vốn không thẹn với lương tâm, cần gì phải che giấu?

— ——Puck.d.đ.l.q.đ—- —–

Sân bay thành phố C, người người tấp nập, Diệp Lan lo lắng cùng chờ đợi đứng ở lối ra, ánh mắt nhìn chung quanh, chỉ mong sớm được nhìn thấy bóng dáng ngày nhớ đêm mong một chút; còn vẻ mặt Lương Chân Chân lạnh nhạt, không có chút cảm giác vui sướng nào, nhưng trên mặt không biểu hiện quá rõ ràng, nếu không nhất định mẹ Diệp sẽ hỏi mình.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!