Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Sàn nhà bằng gỗ mang đậm phong cách cổ xưa, rèm cửa sổ màu đỏ thẫm, cả vật dụng bên trong quán cà phê cũng lấy gỗ làm yếu tố chủ đạo, cảnh vật xung quanh tao nhã mộc mạc, bên trong phòng bố trí rất độc đáo lại thêm suối nước chảy từ từ âm nhạc chậm rãi du dương, ánh sáng ấm áp mềm mại nhẹ nhàng nhuộm thành một vầng sáng nhàn nhạt, tạo nên một phong cảnh khác biệt.

Thẩm Bác Sinh và Lương Chân Chân ngồi đối diện nhau ở vị trí gần cửa sổ, tầm khoảng ba giờ chiều, khách trong phòng cà phê không quá đông.

Tâm tình Lương Chân Chân thấp thỏm dùng cái thìa nghịch cà phê nâu bên trong cái ly, cô suy nghĩ kỹ vài ngày, hay là quyết định hẹn gặp Thẩm Bác Sinh trò chuyện một chút, có một số việc không phải nói không thèm nghĩ đến nữa là có thể làm cho nó biến mất được, nếu như không có ngày đó ở trước mộ mẹ gặp phải ông, có thể cô cũng sẽ không khẩn cấp muốn biết thân thế của mình như vậy.

Hiện giờ cơ hội này đang ở trước mắt cô, dĩ nhiên cô phải nắm chắc cơ hội này thật tốt, lúc này cũng đã biết rõ nguyên nhân kết quả, mấy ngày trước cô còn cố tình về nhà hỏi mẹ Diệp về chuyện của mẹ, nhưng mẹ Diệp nói cô cũng không rõ lắm, thời điểm mẹ chuyển đến bụng đã rất lớn rồi, không ai biết bà có kết hôn hay không, cũng chưa từng nghe qua bà nhắc đến chồng hay người nhà, nhưng là một người sống cố gắng rất ngoan cường, chỉ tiếc hồng nhan bạc mệnh a!

“Bác và mẹ cháu có quan hệ như thế nào? Là kiểu bạn bè rất thân thiết hay là…” Lương Chân Chân hỏi rất thẳng thắn, mặc dù hỏi như vậy đối với một trưởng bối hình như có chút không thích hợp, nhưng bây giờ cô không muốn quanh co lòng vòng.

Thẩm Bác Sinh không ngờ tới cô sẽ hỏi như thế, hơi ngẩn người một chút, hôm nay ông tới cũng là chuẩn bị nói cho cô biết chân tướng năm đó, trước sau gì cũng phải nói.

“Ta và mẹ con đã từng là người yêu của nhau, chúng ta quen biết nhau trong một bữa tiệc, lúc đó cô ấy là khách quý được chủ nhân bữa tiệc mời tới để chơi đàn Piano, một bộ váy màu trắng, giống như Thiên sứ giáng trần, lần đầu tiên tình cờ gặp gỡ, ta liền sinh tình cảm với cô ấy.” Nói xong đoạn này, Thẩm Bác Sinh lo lắng thở dài một cái.

Trên mặt Lương Chân Chân khó nén nổi kinh ngạc, thì ra là mẹ còn có thể đàn dương cầm? Bọn họ đã từng là người yêu? Chẳng lẽ mình chính là con gái… của ông? Nghĩ đến đây, lông mày cô không khỏi nhíu lại, nếu như đây là sự thật, cô lo lắng mình có chút khó có thể chấp nhận.

“Ngay cả ông trời cũng chiếu cố ta, có lần đầu tiên tình cờ gặp gỡ tốt đẹp, ngay sau đó lại có lần thứ hai rồi lần thứ ba, ta và Tiểu Vũ đối với nhau đều có cảm tình, về mặt tính tình nói chuyện cũng rất hợp, bắt đầu hẹn hò rất tự nhiên, cùng ở một chỗ với cô ấy là quãng thời gian khó quên nhất cũng là những ngày tốt đẹp nhất của ta, dần dần, ta không thể tự kiềm chế mà yêu cô ấy. Nhưng tại thời điểm đó có rất nhiều vấn đề xen ngang vào giữa chúng ta, ta cần thời gian từ từ đi giải quyết…”

“Lúc ấy bác đã kết hôn?” Lương Chân Chân đột nhiên cắt ngang lời nói còn chưa nói xong của ông, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm ông, cô nhớ ông có một người con gái tên Thẩm Quân Nhã, tuổi cô ấy lớn hơn mình, nói như vậy mẹ là người thứ ba chen chân vào cuộc hôn nhân của người ta?

Không trách được khi còn bé có ấn tượng mẹ giống như bị người nào đó mắng là tình nhân. Tình nhân, còn nói cô là loại con hoang, lúc ấy còn nhỏ tuổi cô không thể hiểu hết ý tứ của những lời này, nhưng vừa nhìn thấy mẹ khóc cô cũng dám khẳng định không phải lời hay gì, khi đó mẹ đã rất khổ, chỉ cần là chưa lập gia đình mẹ cũng rất dễ dàng bị hoài nghi là cái thân phận không chịu nổi đó.

“Đúng vậy, nhưng chẳng qua đó chỉ là một cuộc hôn nhân gia tộc*, căn bản giữa ta và cô ấy không có tình cảm gì, cho đến khi gặp Tiểu Vũ, ta mới nhìn thấy hy vọng từ cuộc sống tù túng, là cô ấy làm cho cuộc sống của ta trở nên nhiều màu sắc, để cho ta cảm thấy tiếp tục tồn tại cũng là một chuyện hạnh phúc vui sướng.

(*: cuộc hôn nhân do gia đình hai bên sắp đặt)

“Cháu hiểu, bác cho là tìm được cảm xúc mới mẻ trên người mẹ cháu, làm bản thân bác hài lòng rất vui vẻ và hạnh phúc, nhưng bác đã từng suy nghĩ cho mẹ cháu một chút nào chưa? Bà ấy vui vẻ sao? Mẹ chỉ bằng lòng một tình yêu mù quáng. Tình nhân sao?” Lương Chân Chân kích động nâng cao âm lượng, tức giận nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!