Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Nhìn cái đầu anh ý! Đàn ông thối ngang ngược hung hăng càn quấy! Lương Chân Chân giận dữ mắng trong lòng, nhưng mà trong cơ thể đột nhiên xâm lấn dị vật để cho cô không có cách nào suy nghĩ nữa, ngón tay níu chặt drap trải giường. Hai chân không tự chủ kẹp chặt, muốn ngăn cản cử động của anh, nhưng vừa khẽ động ngược lại khiến cho ác ma trêu chọc cô.

“Thế nào? Không muốn anh đi ra ngoài?”

Nghe xong thanh âm kia thật sự làm cho cô muốn đâm chết anh! Hư quá đi! Mà người này so với trước kia da mặt rõ ràng dày hơn nữa, trước kia nhiều nhất là rống cô, lời nói cũng ít đến đáng thương, hầu như lúc nào cũng thích mấy chữ bão tố; anh bây giờ, không chỉ có thích đùa giỡn cô, lời nói cũng buồn nôn rất nhiều, làm sao khác biệt lớn như vậy? Chẳng lẽ là người đàn ông này che giấu được quá sâu?

( Đằng Cận Tư sa sầm mặt “Khụ khụ” hai tiếng: Năng lực học tập của thiếu gia vốn mạnh, điểm này không thể nghi ngờ, hơn nữa, có chút chuyện với anh đó là một loại bản năng, không cần thầy dạy cũng biết.)

“Anh…”♥Thiên Yết♥

Lương Chân Chân xấu hổ đến mức đến sít sao cắn đôi môi, dứt khoát mở chân ra, tùy ý anh anh làm sao thì làm, quay mặt qua chỗ khác, không thèm quan tâm tới dáng vẻ của anh.

Đằng Cận Tư cũng không để cho cô làm lơ mình, ngón tay thăm dò vào từng chút một, tìm đúng điểm nhạy cảm của cô, không nhẹ không nặng ấn xuống, lập tức khiến cho Lương Chân Chân liên tục thở gấp, ngay cả khí lực để trừng mắt nhìn anh cũng không có. Giống như bị người nắm được nhược điểm, rốt cuộc cũng không có cách nào chống lại, chỉ có thể chấp nhận anh đang xoa hết thảy.

“Ah! Ừ…”♪d♦d♦l♦q♦d♪

Cô khống chế không được khẽ rên ra tiếng, âm điệu uyển chuyển kiều mỵ, khiến cho người ta mềm nhũn, ngửa mặt thở dốc kịch liệt, hai bầu ngực càng thêm rung động không ngừng, kích thích thị giác người khác.

Anh há miệng ngậm bên trơn bóng đẫy đà kia, mút, cắn, gặm, cắn, chọn. Trêu chọc, đùa bỡn, nhanh nhẹn đảo lộn, làm cho quả hạch kia đứng thẳng càng thêm ướt át tươi đẹp.

Lương Chân Chân cảm giác phía dưới mình càng ẩm ướt hơn, khuôn mặt không che dấu được xấu hổ, cuối cùng là cô mặt mũi mỏng, từ đầu đến cuối không có cách nào làm khác được, không hề cố kỵ mà hưởng thụ những thứ này, dần dần, cô từ từ thích ứng sự tồn tại của ngón tay kia, nó ở bên trong xoay tròn ma sát thật dễ chịu, từng điểm từng điểm dò xét ——

Nghe thấy cô thở dốc, Đằng Cận Tư chậm lại sức lực, chỉ là nhẹ nhàng xoa lấy, nhưng cơ thể cô yêu kiều yếu đuối làm sao chịu được. Thanh âm đứt quãng, dù cho cô hết sức cắn môi, nhưng mà vẫn không cách nào tránh khỏi bật ra từng tiếng thở gấp mềm mại đáng yêu.

“Ngoan, dễ chịu không?”

Thanh âm anh đã bị tình dục tiêm nhiễm khiến cho khàn giọng thô cát, nhưng đặc biệt mang theo tí ti mị hoặc, hấp dẫn (sexy) làm cho người khác run rẩy.

~~~~(>_<)~~~~

Anh đang ấn hay là đang khẩy đàn? Lương Chân Chân khóc không ra nước mắt, từ đáy lòng nảy sinh ngượng ngùng không cách nào giải quyết, mật dịch phía dưới thỉnh thoảng tràn ra khiến cô xấu hổ muốn chết.♥Thiên Yết♥

“Hu hu…Thật là khó chịu…”

Ngón tay của anh linh hoạt như vậy, tựa như quen thuộc mỗi một điểm mẫn cảm trong cơ thể cô, hơn nữa lại hiểu rõ làm sao mở khoá chốt mở trong cơ thể mình, chỉ cần nhẹ nhàng nhấn một cái như vậy, cảm giác tê dại bị điện giật lại liên tục cuồn cuộn hướng về phía tứ chi bách hải, xương cốt khắp người đều mềm nhũn.

“Bảo bối, chỗ nào khó chịu?”

Đằng Cận Tư xấu xa cắn tai cô, trong nháy mắt vừa vặn liếc thấy mắt nai con một vũng nước trong veo, bên trong tràn đầy uất ức dường như bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào ra.

Ngay tức khắc tim của anh mềm nhũn, ngón tay chậm rãi rút ra, nâng cái mông vung cao của cô, ghé vào bên tai cô dụ dỗ nói:

“Ngoan, lập tức liền dễ chịu.”

Nói xong, động thân một cái tiến vào, chỉ cảm thấy bên trong ấm áp mềm nhẵn như tơ lụa chặt chẽ bao vây lấy anh, trong cơ thể dâng lên một tia lửa lớn, tựa như muốn nổ tung.

“Ohh… Bại hoại!” ♪d♦d♦l♦q♦d♪

Lương Chân Chân một vũng xuân thủy ai oán nhìn chằm chằm người đàn ông nằm ở trên người cô, không thoải mái! Một chút cũng không thoải mái! Cái kia của anh quá lớn! Hu hu. . . . . .

Đằng Cận Tư đã sớm bị cô sít chặt đến mức không thở nổi, thử dò xét bên trong một chút, hời hợt ôm lấy cô, thuận tay đem chân của cô vòng ngang hông của mình.

“Ngoan, đừng khóc…”

Cánh môi anh hôn chặt chẽ nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô, mặn mặn, thấm vào khóe miệng của anh, trong lòng anh không nỡ để cô khóc, nhìn thấy cô khóc bản thân anh sẽ đau lòng, anh chẳng qua là muốn yêu cô thật tốt, thích nhìn thấy dáng vẻ uyển chuyển của cô nằm ở dưới thân mình rên kiều mị. Có trời mới biết là cô có bao nhiêu mê người như vậy!

Lương Chân Chân tức giận đưa tay đánh anh, kết quả làm cho anh đâm vào thật sâu, không nhịn được bật ra tiếng.

“Ah!”♥Thiên Yết♥

Âm thanh kia thật là quyến rũ ~ ~ ~ khiến xương cốt người khác cũng yếu mềm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!