Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bà Mối, Làm Thê Tử Của Ta Nhé

"Ây, ông chủ chỉ nói đùa thôi chứ không có lấy tiền đâu, mà sao có thể lấy tiền Từ công tử cùng Đoàn công tử được."

Đoàn Phi khó hiểu hỏi: “Vì sao không thể lấy tiền của ta?"

"Bởi vì đại phu ở trấn nhỏ này chẩn mạch không lấy tiền a, còn những thức ăn này đều do Từ công tử nấu, đầu bếp trong lâu bị đau bụng xin nghỉ hôm nay. Cho nên Từ công tử cùng Đoàn công tử cứ thoải mái ăn, không tốn tiền đâu.”

A Phúc mỉm cười rất tự nhiên nói một hơi, nói xong cảm thấy tự hào vì mình đã giúp ông chủ giải thích cặn kẽ, nên cúi đầu nhìn qua Lưu Phong một cái, chỉ thấy ánh mắt như lửa đang trừng trừng nhìn mình, a Phúc sợ hãi cúi đầu từ từ lui đi không dám ở lại.

Đoàn Phi nhìn thức ăn trên bàn nóng hổi thơm phức mà một bụng ấm áp dâng lên, những món này tất cả đều là thê tử của hắn làm ra, nhất định phải nếm thử, không những nếm thử mà còn phải ăn thật no thật nhiều mới được. Hắn cầm đũa lên gắp miếng thịt đầu tiên bỏ vào chén Từ Liên.

“Từ công tử, đa tạ ngươi đã nấu cơm, ta sẽ ăn thật ngon."

Nói xong hắn cũng gắp một miếng lớn bỏ vào miệng, nhai a nhai, sau đó nuốt xuống.

“Rất ngon, vừa thơm vừa mềm, không ngờ Từ công tử lại nấu ăn ngon như vậy, vị cô nương nào có thể làm thê tử của ngươi đúng là rất may mắn."

Làm thê tử em gái ngươi, ai nói với ngươi ta muốn cưới thê tử, có ăn thì mau ăn đi nói nhiều như vậy làm gì? Từ Liên trong lòng bĩu môi với hắn.

Đoàn Phi vừa nói vừa liếc nhìn Từ Liên rồi mỉm cười, nàng bất chợt mặt như có hơi nóng dâng lên. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

Ngươi nhìn gì mà nhìn. Lại sực nhớ ra lúc này mình không đeo khăn che mặt, bất quá trên mặt còn chưa bình thường trở lại nên Đoàn Phi nhìn không ra. Nàng nâng mắt nhìn hắn một cái sau đó cầm đũa lên chuyên tâm ăn cơm.

Không vì sợ ngươi nhìn mà để bụng đói được.

Lưu Phong ngồi một bên cảm thấy tức ngực, không nhịn được cũng cầm đũa lên ăn, hết gắp thức ăn bỏ vào chén cho Từ Liên, lại gắp tự bỏ vào chén mình. Hắn nhất định phải ăn nhiều hơn tên Đoàn Phi này, là thỏ của hắn, công nấu của Từ đệ, đây là Từ đệ làm cho hắn a, phải ăn hết không cho người khác ăn. Đoàn Phi nhìn thấy Lưu Phong đũa động liên tục, cái này là muốn tranh ăn với hắn sao? Là thức ăn của nương tử hắn làm cơ mà?

Nhưng nhìn thấy Từ Liên đang từ tốn ăn nên hắn cũng không so đo với tên này làm gì.

Nói là nói như vậy, nhưng đũa trên tay vẫn không ngừng gắp thức ăn không thua kém gì Lưu Phong, Từ Liên đang ăn ngẩng đầu liếc nhìn hai người trước mặt đang dùng đũa đấu nhau trên bàn, nàng thở dài, nam nhân thời nào cũng giống nhau đúng là ấu trĩ. Cái mình muốn có liền dành cho bằng được, khi có rồi lại không biết quý trọng mà vứt sang một bên.

Vẫn là sống một mình tự do tự tại là tốt nhất, độc thân muôn năm.

Thế là cứ mặc kệ hai người nam nhân đang tranh nhau miếng thịt thỏ. Từ Liên đã suy nghĩ một chút, ngày mai nàng sẽ rời đi, không thể cứ ở đây làm phiền Lưu Phong mãi được, còn có, tránh xa tên Đoàn Phi này càng xa càng tốt, đi đến thành trấn nào đó đồng người có thể làm sinh kế kiếm tiền, phải kiếm nhiều tiền mới có thể trở về đón cha và hai đệ muội được... Cứ quyết định như vậy đi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!