A Phúc mời được đại phu về xem vết thương cho Đoàn Phi, chỉ vì vết thương chưa lành đã cử động quá mạnh nên làm nó bị nứt ra chảy máu, mấy ngày tới phải dưõng cho tốt mới có thể khép miệng, may mắn là không có bị trúng độc. Biết vậy Từ Liên cũng thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, dù gì thì cũng là công tử thế gia, chỉ vì mình mà bôn ba lại bị thương, trong lòng Từ Liên có chút áy náy. Cứ tưởng hắn sai người đi truy tìm mình
để bắt về, không ngờ chỉ có một mình hắn đi, có thể là hắn không muốn những người khác động đến mình, cũng có thể là để bảo vệ danh dự cho mình không bị người ngoài nói tân nương vừa thành thân đã bỏ trốn. Như vậy, đối với hai bên gia đình điều bị người ta chê cười, cái này là hắn suy nghĩ vô cùng chu đáo.
Đoàn Phi vì thế thương thế trở nặng ngoài dự định mà được ở lại tửu lâu dưõng thương.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lưu Phong vào rừng đi săn mang về hai con thỏ cùng một ít rau quả, cho nên a
Phúc rất vui vẻ vì không phải đem Tiểu Cẩu ra làm thịt, nhưng Trương đầu bếp trong lâu lại bị đau bụng tiêu chảy không thể nấu nướng gì được đành xin nghỉ ở nhà, thế là ông chủ cùng hoả kế cứ đứng đó nhìn nhau, rồi lại quay nhìn hai con thỏ trên bàn.
"Ông chủ, tiểu nhân thật sự không biết làm thịt thỏ. " A Phúc khổ sở nhìn Lưu Phong.
Lưu Phong nhíu mày, hắn từ trước đến nay chưa từng xuống phòng bếp bao giờ, nhưng cũng không thể trách hắn, cổ nhân có câu 'Quân tử tránh xa nhà bếp' thì làm sao hắn có thể một thân nam nhân mà vào bếp nấu nướng đây?
Nhìn thấy hai người cứ đứng đó, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, Từ Liên ngồi cạnh gốc đào chống tay đứng dậy đi tới bàn, nàng cầm hai con thỏ lên nhìn nhìn, một lúc sau giọng nói rất dứt khoát.
"Để ta làm."
Rồi xách hai con thỏ đi thẳng vào phòng bếp, Lưu Phong cùng a Phúc bốn mắt nhìn nhau, thật sự là mất mặt quá, ai đời chủ nhà lại đi bắt khách vào bếp nấu cho mình ăn, còn lại là người thâm thương trộm nhớ nữa chứ. Lưu Phong trừng a Phúc một cái cũng chạy theo sau Từ Liên vào bếp.
“Tiểu Minh, đệ để ta làm cho, đệ mau ra ngoài ngồi đi"
"Vậy huynh làm đi." Từ Liên đưa hai con thỏ lên trước mặt hắn.
Bàn tay Lưu Phong run run cố nặng ra nụ cười muốn cầm lấy, nhưng Từ Liên đã quay người để hai con thỏ lên bếp cười cười, “Nói đùa với huynh thôi, đệ có thể
làm được."
Lưu Phong thấy vậy, quay qua nhìn thấy đống củi liền ngồi xuống ôm lên.
"Để ta giúp đệ nhóm bếp."
Từ Liên nhướng mày gật đầu, “Cũng được.”
Hắn ngồi xổm trước bếp lò chuẩn bị nhóm lửa, nhưng đốt mãi vẫn không thấy lửa cháy chỉ thấy tro than bay mù mịt khắp phòng. Từ Liên thấy vậy lắc đầu.
Vị đại hiệp này, ngươi nhóm bếp hay chơi trò thổi bụi a, muốn ngợp chết người sao?
“Huynh để ta làm."
Nói xong nàng lưu loát lấy tấm vải bố treo bên cạnh bếp lò mang lên người làm tạp đề, chọn những
thanh củi nhỏ mỏng đặt vào lò, rồi dùng một ít rơm làm mồi đốt lửa lên bỏ vào lò, rất nhanh bếp đã cháy, Từ Liên dùng cái nồi đặt lên bếp rồi đổ nước vào, sau đó dùng chậu gỗ để rửa rau cùng củ quả. Nhìn nàng làm việc nhanh nhẹ chịu khó lại vừa thông thạo lưu loát, Lưu Phong thần tình có chút phức tạp, là nam nhân không phải tránh vào nhà bếp sao? Sao Từ đệ lại làm giỏi như vậy, còn rất có kỷ thuật nữa đi. Càng nghĩ càng khó hiểu. Từ đệ da dẻ trắng trẻo, thân hình mảnh mai, nhìn kiểu gì cũng giống công tử danh gia vọng tộc ngọc diệp kim chỉ, sao lại biết làm bếp chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!