So với cảm giác lần đầu tiên gặp mặt, người phụ nữ này còn thông minh hơn, nếu không cũng sẽ không ngồi đây, còn người đàn ông kia thì nghĩ cách đưa gã ta ra ngoài. “Tôi chỉ cần Vương Ân, muốn ở trong tù cả đời hay muốn ra ngoài thì phải xem bản thân anh rồi” Lục Nghiên Tịch khẽ cười nói, sau đó đứng lên.
Cô thấy cảnh sát phía sau Mặt Sẹo, còn có Tư Bác Văn. Cửa mở ra, Tư Bác Văn đi ra với Mặt Sẹo.
Còng tay được mở ra, trong thoáng chốc Mặt Sẹo chưa quen lắm, hoạt động ngón tay, vui vẻ cười nói: “Không thành vấn đề” Dù sao, ai cũng đạt được thứ mình muốn.
Sau khi Mặt Sẹo ra khỏi đồn cảnh sát, hỏi Tư Bác Văn lấy lồi ở ghế lái. Tư Bác Văn ngồi ghế phụ, canh chừng Mặt Sẹo sát sao. May mà trên đường đi gã ta rất yên tĩnh, lái xe đưa hai người đi thẳng đến khu Starbucks. Tới trước nhà số 7, gã †a dừng xe, nghênh ngang mở cửa đi vào, thuận lợi đến mức có hơi kỳ lạ.
Mặt Sẹo sâm mặt, rõ ràng gã ta cũng nhận ra có điều bất thường, nhưng vẫn đi vào trong. Đến một phòng nhỏ trông giống như kho hàng, bên trong không có đèn, chỉ có thể mở đèn pin di động.
Nhìn thoáng qua thì thấy có một đống đồ linh tinh, nhưng Mặt Sẹo đi vòng qua phía sau đến đầu bên kia, dời cái hộp dưới đất ra, lộ ra một cái khóa sắt.
Sau khi mở ra, xuất hiện một con đường, là cửa một tầng hầm.
Mặt Sẹo cứ như về tới nhà mình, đi thẳng xuống cầu thang gõ: “Đi thôi, gã ta không ở nhà”
Lục Nghiên Tịch và Tư Bác Văn nhìn nhau, sau đó một †rước một sau đi theo xuống dưới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!